Lý Vân Tiêu cùng Tô Liên Y ngồi ở dưới, còn có một đôi song bào thai tỷ muội xinh đẹp như hoa bồi ở phía bên phải, khuôn mặt hai người lo nghĩ, tiều tụy không thể tả, không nói một lời.
Bầu không khí trong điện có chút áp lực, trong lúc mơ hồ còn có thể nghe tiếng khóc nhỏ của hai tỷ muội.
Trận thế này, Lý Vân Tiêu vừa thấy liền hiểu được, mỉm cười nói:
- Đại nhân đến cùng có chuyện phiền não gì, chẳng lẽ là vì Ngô Đại Thành?
Cánh tay Tuyệt Thiên Hàn chấn động, cầm không được chén rượu, làm nó đổ ở trên bàn.
Hai tỷ muội cũng ngừng khóc, ngẩng đầu lên, hai mắt đều đỏ bừng.
Tuyệt Thiên Hàn vội nói:
- Chính phải! Vân Tiêu công tử quả nhiên liệu sự như thần! Công tử có biết Ngô Đại Thành hiện ở nơi nào không?
Lý Vân Tiêu thầm nghĩ: Ngươi cũng cho hai nữ nhi chạy tới khóc, nếu ta còn đoán không được, vậy chỉ số thông minh của ta không phải quá bình thường sao.
Hắn giả vờ kỳ quái nói:
- Ngô Đại Thành là rể hiền của đại nhân, sao hỏi tới ta?
Tuyệt Thiên Hàn kêu khổ không ngừng, than thở nói:
- Hắn rốt cuộc là vẫn phải chết? Ai, ai, mỗi ngày gặp hai ái nữ lấy nước mắt rửa mặt, ta đây làm cha tim như đao cắt a!
- Ô ô ô!
Hai mỹ nữ lần thứ hai ô ô, lấy khăn che mặt.
Tuyệt Thiên Hàn nói:
- Lúc đó chuyện trong Vân Thê đại trận, mong Vân Tiêu công tử có thể thuật lại, không hề giấu giếm nói cho ta biết.
Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808000/chuong-2866.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.