Vũ Hoàng sợ đến nước mắt nước mũi chảy ra, không ngừng dập đầu cầu xin tha thứ.
Hắn không dám dùng Nguyên lực chống đối, rất nhanh thì đem cái trán dập phá, tiên huyết chảy đầy đất.
Dập đầu một lúc, lại không thấy bất luận động tĩnh gì, đợi lần thứ hai ngẩng đầu lên, đâu còn cái bóng của Lý Vân Tiêu.
Đột nhiên ngoài cửa Trương quản sự đi đến, thấy tình cảnh trước mắt, không khỏi sửng sốt nói:
- Đại nhân, ngài, ngài làm cái gì vậy?
Vũ Hoàng lau mồ hôi lạnh nói:
- Không cẩn thận té ngã, tại sao ngươi lại trở về?
Trương quản sự lòng tràn đầy nghi hoặc, nhưng lại không dám hỏi đến, nói:
- Ta vừa nghĩ tới một việc, đại nhân để cho chúng ta ở Thiên Vũ Đại Lục tìm khối Linh Sơn Bảo Địa, cháu ta nói có một nơi cũng không tệ lắm.
- Nga, vậy ngươi nhanh thay ta làm tốt a.
Vũ Hoàng phất phất tay, trong lòng vui sướng đã sớm sợ đến hoàn toàn không có, cảm giác sợ hãi đến bây giờ còn lái đi không được, chỉ cảm thấy cả người đều ướt đẫm mồ hôi, nói:
- Ta thật muốn nghỉ ngơi, không nên đến quấy rầy ta.
Lý Vân Tiêu ly khai cứ điểm Bích Lạc tông, liền thu được Tô Liên Y đưa tin.
Hai người rất nhanh gặp mặt.
Tô Liên Y vừa thấy hình dạng của Lý Vân Tiêu, liền đoán được bảy tám phần, nói:
- Bích Lạc tông chạy thoát?
Lý Vân Tiêu gật đầu nói:
- Lần này sợ là triệt để ẩn độn, muốn tìm ra mà nói dường như rất khó.
Tô Liên Y nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807999/chuong-2865.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.