Trần Chung Hi lúc này mới trùng trùng điệp điệp hừ một tiếng, thu liễm khí tức toàn thân.
Thiên Giác nói:
– Đúng, ta tới thông tri chư vị đại nhân. Truyền tống trận trong mười ngày này vận chuyển quá hạn, đang tiến hành tu sửa.
Trần Chung Hi cười nói:
– Ha ha, vậy thì thật là tốt. Chúng ta cố mà ở lại một thời gian, chờ truyền tống trận tu sửa tốt.
Thiên Giác nhướng mày nói:
– Thật có lỗi, tuy thành Tân Duyên lớn, nhưng không có đất cho các vị, hội trưởng đại nhân đã đoán được chư vị muốn vô sỉ chống chế, cho nên chuẩn bị tốt một chiếc Thanh Loan chiến hạm tiễn chư vị, chư vị đại nhân nên nhanh chóng rời đi đi thôi.
Sau lưng một người trên mặt tràn đầy mỉa mai, một tay bấm niệm pháp quyết, một túi trữ vật ném cao hơn không.”Phanh” thoáng một phát nổ tung, một chiếc mini chim loan xanh chiến hạm hiển hiện ở trên không, thượng diện ấn lấy Thiên Nguyên thương hội tiêu chí.
Vạn Nhất Thiên mặt âm trầm, lạnh giọng nói:
– Đinh Sơn đắc thế không buông tha người, đúng là tâm tiểu nhân. Trước khi đi còn nhục nhã chúng ta, thật sự là hào kiệt nên làm sao?
Thiên Giác khẽ cười nói:
– Nếu không phải các ngươi không cần mặt mũi, chúng ta làm sao có cơ hội nhục nhã chứ? Đó là các ngươi tự tìm hổ thẹn thôi.
Mọi người thoáng cái không nói gì, chỉ có thể nhìn chằm chằm vào hắn.
Lý Vân Tiêu cười nói:
– Mới vừa rồi còn muốn bắt ngươi xuống rút hồn, hiện tại nếu ra tay chẳng khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807852/chuong-2718.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.