– Ha ha!
Giọng nói kia cười ha hả, nói:
– Đại nhân thật sự là sống ở Thánh Vực đủ lâu, thật sự xem kẻ khác trong thiên hạ là đồ đần cả rồi. Người sáng suốt đều nhìn ra, chỉ cần có Lăng Bạch Y tppfm tại, thương minh sẽ cảm giác được có thanh kiếm đang treo trên đầu, không thể không phụ thuộc vào Thánh Vực. Nếu như Lăng Bạch Y chết, thương minh không còn đại dịch, Thánh Vực muốn khống chế thương minh quá khó.
Thương Ngô Khung lạnh lùng nói:
– Đây chỉ là suy đoán của ngươi mà thôi, há có thể đúng sự thật.
Người nọ cười lạnh nói:
– Có thật hay không thì trong lòng đại nhân rõ ràng, đồng thời cũng là chuyện của chúng ta, đại nhân không cần lo lắng. Ta nói đến thế thôi, về đối phó Cổ Phi Dương thế nào, sau này lại liên hệ với nhau.
Nói xong, không còn nghe bất cứ âm thanh nào khác.
Thương Ngô Khung nhìn theo phương hướng kia, hắn phát hiện người nói chuyện với mình chỉ là một tên nhị tinh Võ Đế mà thôi, hơn nữa khuôn mặt ngây ngốc.
Lý Vân Tiêu trực tiếp truyền tống Vạn Nhất Thiên ra xa xa, tiến vào trong vòng bảo hộ của rất nhiều cao thủ Vạn Bảo Lâu, rồi mới lên tiếng:
– Là địch với ngươi chỉ là chuyện sớm muộn, bản thiếu gia đã sớm biết rõ sẽ có ngày như thế này, tùy ý không bằng xung đột hiện tại đi.
Nội tâm Đinh Sơn đầy lửa giận, Lý Vân Tiêu là hắn trơ mắt nhìn lớn lên, giờ phút này nội tâm hối hận lúc trước biết rõ thân phận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807843/chuong-2709.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.