Tiễn Sinh lập tức không nói được gì:
– Cái này…
Vạn Nhất Thiên cho dù bị cường đại cũng sắp tức chết, cắn răng nói:
– Ba năm, cho lão phu thời gian ba năm là thương thế khỏi hẳn, đến lúc đó sẽ tử chiến với ngươi một trận.
Đinh Sơn nhíu mày, lạnh lùng nói:
– Ba năm? Thời gian của bổn tọa không đáng tiền sao? Thật có lỗi, thật sự không có nhẫn nại như vậy. Hơn nữa thủy triều lên xuống, hoa nở hoa tàn, thế lực thay đổi là bình thường, ngươi có thể thay đổi bánh xe thời đại hay sao? Cam chịu số phận đi, tuy bi tráng nhưng thời đại lựa chọn là như vậy mà.
Cửu cực quang hội tụ trong lòng bàn tay của hắn, chiếu rọi cả thiên địa, chiếu lên sắc mặt không cam lòng và tức giận của Vạn Nhất Thiên, còn có một tia tuyệt vọng tại đáy mắt.
– Thời đại lựa chọn? Do miệng ngươi thảo luận sao? Lão phu mặc dù không cùng mạch với thời đại cũng không phải ngươi có thể thay thế.
Trên người Vạn Nhất Thiên có khí tức cường đại sáng lên, vùng đan điền có ánh sáng nhàn nhạt, hai tay bấm niệm pháp quyết hội tụ các loại cực quang, lúc này hào quang sáng lên, thời gian lưu chuyển.
– Ngươi…
Đinh Sơn cả kinh, vội vàng thả người thối lui, trầm giọng nói:
– Ngươi lại muốn tự bạo đan điền cùng trụ quang bàn, muốn chết không toàn thây, một chút tôn nghiêm cũng không có?
– Ha ha, giết ngươi chính là tôn nghiêm lớn nhất!
Vạn Nhất Thiên đã bỏ qua bất cứ cái gì, trong mắt chit muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807841/chuong-2707.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.