– Ân?
Âm thanh và hỏa diễm làm cho Lý Vân Tiêu chú ý, ngẩng đầu trông qua, hắn nhìn thấy cảnh tượng đó, nói:
– Đó là cái gì?
Vạn Nhất Thiên nghe thấy hắn nói nhỏ, ánh mắt nhìn qua.
Với thị lực của bọn họ có thể nhìn rõ lệnh bài đang bốc cháy, nhưng vừa nhìn qua thì nó tan thành tro bụi, chỉ còn tro bụi màu đen đang tiêu tán.
– Đó là…
Trong nội tâm Vạn Nhất Thiên nhảy dựng lên, trực giác nói cho hắn biết vật kia có vấn đề, nhung không nói rõ là cái gì.
Ầm ầm!
Đột nhiên mặt đất lắc lư, cung điện phòng ốc sụp xuống từng mảng lớn. Quảng trường trung ương nứt ra, sau đó toàn bộ sụp xuống.
Ầm ầm!
Ầm ầm!
Ầm ầm!
Tiếng nổ cực lớn từ dưới mặt đất truyền ra, giống như địa mạch sâu dưới đất đang di động, địa tầng bị xé nứt.
Oanh!
Ngay vào thời điểm mọi người khiếp sợ, một ngọn núi từ trong mặt đất nhô cao tận bầu trời.
– Đây là thứ quỷ gì?
Ngươi thương minh la hoảng lên, cái lui ra khỏi ngọn núi.
Mặt đất sup xuống, trên đất có trăm ngàn khe nứt.
Đó là một quy ảnh cực lớn chớp động, con mắt, hàn quang bắn ra ngoài.
– Đây là… Đây là linh thú thủ hộ nhà ta quy nghiêu!
Trong đám người có người kinh hô, hai đấm nắm chặt, trong mắt bắn ra lửa giận, quát:
– Lăng Bạch Y, thì ra người trộm linh thú thủ hộ là ngươi, đáng chết!
– Chi! Là Bắc Minh Huyền Cung phó cung chủ Hàng Nhất Phong.
– Cái gì? Bắc Minh Huyền Cung phó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807826/chuong-2692.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.