– Nhiều lão hữu như vậy đến cửa vấn an lão hủ, thật sự là cảm động đến rơi nước mắt. Chư vị yên tâm đi, ta chỉ bế quan mấy ngày, thân thể không việc gì, không cần lo lắng.
– Hừ, lo lắng cái đầu ngươi! Đã đến lúc này, còn không mau đi ra, là muốn chúng ta ra tay phá vỡ kết giới của ngươi, kéo ngươi đi ra sao?
Vạn Nhất Thiên lạnh lùng nói, không có chút khách khí nào cả.
Tựa hồ biết rõ không thể tránh khỏi, sau một lúc, trong cửa lớn thương hội Thiên Nguyên chậm rãi đi ra một đám người.
Người cầm đầu đầu đội bảo quan, sảng khoái tinh thần, bộ dáng nhất phái tông sư, đúng là Đinh Sơn, hoàn toàn khác với khí chất mộc mạc lúc trước.
Nếu nói lúc trước là thao quang mịt mờ, Tiềm Long tại uyên, vậy thì lúc này đã là là Phong Vân hóa Long, Kiến Long Tại Điền rồi.
Kim Phong Ngân Mang đi theo phía sau Đinh Sơn, Thiên Giác vừa bị Lý Vân Tiêu thả ra không lâu thình lình cũng ở trong đó.
Mọi người không chút sợ hãi s, sau khi đi ra, Đinh Sơn và Thiên Giác vậy mà không để ý đến Vạn Nhất Thiên, ngược lại đầu tiên rơi vào trên người Lý Vân Tiêu, đồng tử đều hơi co lại, lập tức rất nhanh khôi phục thần sắc lạnh nhạt.
Vạn Nhất Thiên cười lạnh nói:
– Rốt cục chịu đi ra sao? Ta cho rằng Đinh Sơn đại nhân đang tu luyện ô quy công, muốn ngủ đông đến mấy ngàn năm đấy chứ?
– Ha ha ha!
Bốn phía lập tức một mảnh cười to, đầy vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807810/chuong-2676.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.