Khóe mắt Hoàng Phủ Bật mang theo ý nghiền ngẫm, nói:
– Vậy phải xem chính ngươi.
Lý Vân Tiêu nói:
– Ta là người đần, ngươi nói thẳng là có hay là không?
Hoàng Phủ Bật cười nói:
– Phi Dương huynh làm gì khiêm tốn như vậy? Dùng tài trí của ngươi há không rõ. Hiện tại tông ta diệt Vạn Tinh Cốc nằm trong lòng bàn tay, Phi Dương huynh cứ đứng ngoài xem là bình yên vô sự.
Lý Vân Tiêu suy nghĩ, nói:
– Nghe cũng không tệ.
– Hắc hắc, Cổ Phi Dương, ngươi là người thông minh, lời này ngươi tin sao?
Thiên Tinh Tử vẻ mặt trào phúng.
Lý Vân Tiêu kinh ngạc nói:
– Hoàng Phủ Bật đại nhân nói thành khẩn rõ ràng, phát ra từ đáy lòng, vì sao không tin chứ?
Thiên Tinh Tử cười lạnh nói:
– Biết rõ còn cố hỏi, giả vờ làm cái gì vậy? Tuy ta với ngươi không quen, nhưng mà nghe đồn về ngươi không ít. Tăng thêm ngươi lần này giả chết hai mươi năm, đoạt xá tiên thiên chi thai, người có thể làm ra chuyện như vậy há có thể là người ngu? Đừng quên Hoàng Phủ Bật có Thiên cấp chủ hồn muốn nhất ăn là cái gì sao?
Hoàng Phủ Bật lạnh giọng nói:
– Thiên Tinh Tử, đừng có sắp chết lại châm ngòi ly gián quan hệ giữa ta với Phá Quân Võ Đế, hai người chúng ta từng có giao tình đấy.
Thiên Tinh Tử cười nhạo nói:
– Cái gọi là giao tình của các ngươi, sợ rằng là ngồi cùng một chỗ uống chung hai chén trà.
Lý Vân Tiêu suy tư nói:
– Là một chén!
– Hừ!
Sắc mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807691/chuong-2547.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.