Bắc Quyến Nam nói:
– Ta không biết suy nghĩ trong lòng của ngươi, nhưng tiếp tục chơi như vậy, không cần đánh đâu.
Lăng Bạch Nguyệt cười nói:
– Chỉ cần ngươi không ra tay, cứ ở đây mà nhìn, chúng ta xác thực không cần đánh nhau đâu.
Bắc Quyến Nam nhìn qua Khâu Mục Kiệt, đồng tử hơi co lại, nói:
– Nữ tử thật lợi hại, chiến đấu lăng lệ như thế.
Trong mắt Lăng Bạch Nguyệt mỉm cười, dùng quạt lông đảo qua, nói:
– Nam Phong Tuyền đại nhân được công nhận mạnh nhất, cho dù là siêu phàm nhập thánh gặp phải nàng cũng yêu thương không dứt.
Hắn thấy Bắc Quyến Nam dường như muốn động, vỗ quạt lông trong tay, trực tiếp lăng không ngăn cản trước mặt hắn, nói:
– Mọi người cứ nhìn như vậy, ta và ngươi đều nghỉ ngơi có tốt không?
Bắc Quyến Nam hừ lạnh nói:
– Muốn nghỉ ngơi, ngươi có thể xéo đi!
Trong tay hắn kiếm thế phóng lên trời, kiếm khí bao phủ trước người.
Xùy!
Thế kiếm như sao băng, uy lực vô cùng.
Lăng Bạch Nguyệt nhíu mày, quạt lông trong tay đánh ra, phi thân bay xa.
Hắn vốn định kiềm chế Bắc Quyến Nam là được, không muốn tham dự vào chiến đấu khác, dù sao cuối cùng vẫn phải xem Hắc Vũ Hộ cùng Xa Vưu đấu thế nào, mặc dù hắn thắng Bắc Quyến Nam, nếu như Hắc Vũ Hộ thua, cũng không có bất kỳ ý nghĩa nào.
Ai biết Bắc Quyến Nam không lĩnh tình, đánh đần độn vô vị, lập tức kiếm khí nổi lên, bức hắn toàn lực ứng phó.
Đột nhiên Khâu Mục Kiệt hét lớn một tiếng, hai mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807626/chuong-2482.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.