Thương mang cùng kiếm khí ngang trời, mỗi chiêu rất hung hiểm.
Trên mặt Lý Vân Tiêu giận dữ, lạnh giọng nói:
– Các ngươi đã muốn chết, ta sẽ tiễn các ngươi lên tây thiên trước.
Trên người hắn hàn quang lóe lên, bỗng nhiên hóa thành kiếm khí bao phủ toàn thân.
Ba mươi sáu chuôi Bắc Thiên Hàn Tinh Kiếm bao phủ, lăng không bay múa, ngưng tụ đại trận quanh người.
Lý Vân Tiêu cười lạnh nói:
– Hai người các ngươi đều là tinh tú hiếm thấy, ta đều rất thưởng thức, nhưng hôm nay rất có thể chết tại đây, ta rất ngạc nhiên, ai sẽ chết trước đây.
Sắc mặt của hắn phát lạnh, bóng kiếm hóa thành vô số kiếm ảnh, Vạn Kiếm Đồ đột nhiên vận chuyển lại, kiếm quang đan vào nhau, không ngừng xoắn giết hai người bên trong.
Toàn thân Hàn Quân Đình đại chấn, cảm nhận được kiếm uy đầy trời, nội tâm sinh ra cảm giác vô lự.
Ngay cả cao thủ bốn phía đều đưa mắt nhìn qua bên này.
Sắc mặt Tần Xuyên đại biến, kiếm quang bắn ra, quát:
– Linh ảnh thiên phong!
Kiếm khí ngăn cản bóng kiếm đầy trời đang lao tới.
Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!
Vô số hào quang chém xuống, trong nháy mắt kiếm khí bị bóng kiếm nghiền nát.
Tần Xuyên hoảng hốt, lần trước đấu với Lý Vân Tiêu cũng là kiếm đồ này, cũng một chiêu, hắn thi triển linh ảnh thiên phong kiếm quyết, đối phương căn bản không cách nào công phá, lần này chỉ chèo chống được mấy giây, chênh lệch giữa hai người càng lớn.
Tần Xuyên cũng không chờ chết, thi triển tuyệt kỹ của mình.
– Dạ nguyệt cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807625/chuong-2481.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.