Đột nhiên Lý Vân Tiêu cổ quái nói:
– Nếu như người Phệ Hồn Tông ở nơi này, chắc chắn sẽ nổi điên lên.
Sắc mặt của mọi người cũng biến thành cổ quái, nhiều hồn phách thần cảnh như vậy, người Phệ Hồn Tông không nổi giận mới là lạ.
Nghĩ đến bộ dáng đám điên kia nổi giận, không biết sẽ tức cười thế nào, tuy nội tâm vẫn còn sợ hãi nhưng đã giảm đi rất nhiều.
Bắc Quyển Cổn Nam nói:
– Tuy là hồn phách của thần cảnh, nhưng có trời mới biết đã qua bao nhiêu năm tháng rồi, ta thấy tu vị của chúng còn chưa đạt tới siêu phàm nhập thánh, thậm chí có một ít còn kém võ đạo đỉnh phong.
– Ai, đúng thế!
Trong mắt Đằng Quang mang theo vài phần thất vọng, dường như buông tha suy nghĩ khác, nói:
– Về phần tại sao lại có nhiều như vậy, để ta giai thích, luân hồi đại chuyển bàn này thật ra là một kiện siêu phẩm trận khí, nó bắt chước luân hồi. Nhưng luân hồi quy tắc chi lực phiêu hốt bất định, khó có thể nắm bắt, đừng nói là một kiện huyền khí, cho dù là ngàn vạn trận khó sợ rằng cũng khó thực hiện được.
Lê chợt nói:
– Ta hiểu rồi, những công tào này là người bày trận. Cường giả lúc trước luyện chế siêu phẩm trận khí này thật sự không cách nào dựa vào bản thân huyền khí bản tạo ra luân hồi chi lực, cuối cùng vẫn phải bố trí ba mươi ba người để kêt trận.
Đằng Quang nói:
– Đúng là như thế, tộc của ngươi có xâu xa với Quỷ Vương, hơn nữa tổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807585/chuong-2441.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.