Chương trước
Chương sau
Nếu như tương lai mình có thể bước vào thần cảnh, địch nhân lớn nhất nhất định không phải là Long Thiên Miểu, mà là Lý Vân Tiêu.
Sắc mặt Lý Vân Tiêu ngưng trọng nhìn qua kiếm ý tung hoành, đột nhiên cảm nhận được ánh mắt mắt đầy âm lãnh của Thương, đưa mắt nhìn qua, ngạc nhiên hừ nhẹ một tiếng, đưa mắt rời đi, nhìn chằm chằm vào chân long kiếm, không chút nháy mắt.
Vừa rồi hắn cảm thấy có vài điểm quen thuộc, loại kiếm ý này lúc ở trong đông hải, là hai thanh kiếm thời điểm Xa Vưu giao chiến với đầu rồng.
Hắn là kiếm giả mạnh nhất thiên hạ ngày nay, hắn cảm nhận rõ từ khí tức cho tới kiếm ý của chúng giống nhau như đúc.
Trên mặt Quỷ Vương mang theo vẻ khiếp sợ, giận dữ hét:
– Ngươi đáng chết, đám làm ta bị thương liên tục, còn muốn hủy luân hồi đại chuyển bàn của ta, ta muốn bầm thây ngươi thành vạn đoạn.
Hắn phát điên lên, đột nhiên thân thể của hắn hóa lớn, hắn đánh một chưởng vào chuyển bàn.
Lúc này thiên địa rung động mạnh mẽ, vô số phù văn quỷ dị bay lên, ngàn vạn phù văn bao phủ không gian.
Thiên địa rung chuyển nhanh chóng, mỗi người đều đặt mình trong phù văn đầy trời, cảm giác không ổn hiện ra trong lòng của mọi người.
– Luân hồi đại chuyển bàn cũng chỉ có sáu phần lực lượng hàng lâm, bổn vương hiện tại liều mạng xúc động quy tắc giới lực, ta cũng muốn kích hoạt nó hoàn toàn, triệt để tiêu diệt các ngươi
Quỷ Vương tức giận tới mức tròng mắt như nứt ra, hắn rống to lên, không ngừng vận dụng các loại ấn quyết, một chiêu nhanh hơn một chieu, sức mạnh to lớn hiện ra trong thiên địa, không ngừng luân chuyển trong không trung.
Rầm rầm rầm!
Đột nhiên thanh long đang bao phủ cả vùng đất này bị xé toạc ra, long uy đầy trời từ từ tan biến.
– Cái gì?
Long Thiên Miểu cả kinh, từ trên đại chuyển bàn hắn cảm nhận được lực lượng khó địch nổi xuất hiện, dường như có cự thú viễn cổ thức tỉnh.
Phanh!
Thiên địa đột nhiên chấn động mạnh mẽ, thân ảnh của hắn lùi ra phía sau, hắn cảm giác ngực của mình bị cự chùy nện vào, hắn bay ra sau, miệng phun máu tươi.
– Không tốt!
Tất cả mọi người cả kinh, Long Thiên Miểu cường hãn như thế cũng không địch lại, trực tiếp trọng thương té xuống đất, chân long kiếm cũng bay qua một bên, nhưng mà linh khí chung quanh không giản, hàn quang ba động dữ dội.
– Ha ha ha ha, ta sẽ cho đám tạp chủng các ngươi biết một chút về lực lượng của luân hồi đại chuyển bàn.
Quỷ Vương cười to như điên, thân thể của hắn run rẩy kịch liệt, nhưng đó là do hắn hưng phấn tới cực điểm.
Thiên địa không cách nào bị kiếm đánh ngược trở về, trong tiếng cười điên dại của Quỷ Vương, luân hồi chi lực càng ngày càng mạnh, sức mạnh to lớn áp xuống, áp chế mỗi người khó chịu cực độ, giống như trên ngực bị tảng đá đè xuống, ngay cả hít thở cũng đã trở nên khó khăn.
Một ít võ giả thực lực hơi yếu trực tiếp nằm rạp trên mặt đất, miệng không ngừng phun bọt máu, có không ít trực tiếp nhắm mắt lại, cũng không biết đã bất tỉnh hay là trực tiếp chết đi.
Long Thiên Miểu cũng nằm trên mặt đất, chân long kiếm vừa rồi bị đánh bay, kiếm lực cắn trả và luân hồi chi lực đánh vào trong cơ thể, mặc dù long thân cực kỳ cường hãn, nhưng hắn cũng lâm vào trọng thương.
Tuy long uy không bị luân hồi lực áp chế, nhưng mà lực lượng này trùng kích vào thân thể, dẫn động thương thế của hắn tăng lên không ít.
Sắc mặt Long Thiên Miểu trắng bệch, hắn lấy ra một viên đan dược đỏ tươi, há miệng nuốt vào, sau đó một tay bấm niệm pháp quyết, bắt đầu hòa tan dược lực.
Hắn không dám nhập định, vừa chữa thương vừa cảnh giác nhìn qua.
Hừ!
Động tác chữa thương của Long Thiên Miểu lọt vào trong mắt của Quỷ Vương, hắn hoàn toàn không thèm quan tâm tới, chỉ cười lạnh khinh thường, thần thái không quan tâm tới.
Vào lúc này đại chuyển bàn không ngừng xoay tròn, lực lượng mênh mông to lớn kia đã tăng lên tới cực độ, có vài tên võ giả trực tiếp nổ tung thân thể mà chết.
– Khởi!
Quỷ Vương hét lớn một tiếng, thân thể xoay chuyển, đồng thời đánh ra mấy đạo ấn quyết, đánh vào trong thân thể các công tào.
Từng đạo lưu quang phát ra từ thân thể ba mươi ba công tào, mỗi trên thân người có linh lực mười phần, tuy sắc mặt như quỷ nhưng đã trở nên linh động.
– Không tốt!
Đột nhiên Lê kinh hãi, thất thanh nói:
– Mọi người cẩn thận, nhanh chóng liên thủ phá vỡ không gian.
Tất cả mọi ngườ nhíu mày, luân hồi chi lực áp chế lợi hại như thế, ai cũng biết không tốt, còn cần hắn nói hay sao?
Hơn nữa nếu như có thể phá không bay đi, đã sớm phá không, cần ngươi nói cái gì chứ?
Thần sắc của mọi người lúc này không dám khinh thường, đột nhiên ba mươi ba công tào nhếch mắt nhìn qua, đôi mắt giống ngôi sao trong đêm, sáng ngời và thần bí.
– Xảy ra chuyện gì?
Tất cả mọi người giật mình, lập tức cảnh giác nhìn quanh, chỉ thấy ba mươi ba công tào sau khi mở mắt lại đảo quanh bốn phía.
– Cái gì?
Mọi người kinh hãi, một cảm giác không tốt lan tràn trên thân thể mọi người.
Những công tào kia sắc mặt như quỷ, âm trầm đáng sợ, hơn nữa khí tức trên người không ngừng tăng lên, dường như muốn ra tay giết người.
Ánh mắt Lý Vân Tiêu lóe lên, cả kinh nói:
– Những thứ này toàn thân như ngọc, nhưng nhưng lại không có thân thể chính thức, mà là tồn tại giống linh thể, bọn chúng rốt cuộc là cái gì?
Vẻ mặt Lê đắng chát, tuyệt vọng nói:
– Xong đời, hắn thật sự thúc dục toàn bộ lực lượng của luân hồi đại chuyển bàn, ba mươi ba công tào chính là huyền khí chi linh, uy lực vô cùng!
– Huyền khí chi linh? Sao có nhiều như thế?
Tất cả mọi người kinh hãi, huyền khí bình thường có thể có một khí linh đã khó lường rồi, cho dù đại chuyển bàn này là siêu phẩm huyền khí, cùng lắm cũng chỉ có một, vì sao có tới ba mươi ba khí linh?
Lê nói:
– Ta cũng không hiểu, nhưng ta đã nhìn thấy trong ghi chú của tiền bối, chính là ba mươi ba, hơn nữa những công tào này đều là hồn phách của cường giả thần cảnh luyện chế mà thành!
“...”
Lời này chẳng khác gì sấm sét giữa trời quang, đầu óc mọi người kêu lên ong ong.
Hồn phách cường giả thần cảnh luyện thành khí linh.
Ba mươi ba...
Tất cả mọi người ngây ngốc, ngay cả Lý Vân Tiêu cũng há to mồm, hắn lập tức thất thần.
Chỉ có Bắc Quyển Cổn Nam bình tĩnh nhất, hắn ung dung nói ra:
– Thời đại viễn cổ, cường giả thần cảnh nhiều như chó, còn nhiều hơn cả Võ Đế hiện tại, bắt ba mươi ba tên rút hồn luyện khí cũng chẳng có gì là kỳ quái.
– Chuyện này...
Mọi người đổ mồ hôi lạnh, nghĩ lại cũng có đạo lý, tuy đã nói thông, nhưng nghĩ tới những thứ giống như quỷ trước mặt này dĩ nhiên là hồn phách cường giả thần cảnh luyện thành, nội tâm vẫn kinh hồn táng đảm.
– Thật không nghĩ tới tất cả đều là hồn phách thần cảnh, chậc chậc, đúng là đại thủ bút.
Đột nhiên Đằng Quang mở miệng nói ra, trong mắt mang theo tán thưởng.
Hắn đã sớm không có ý niệm sẽ còn sống, trước khi chết nhìn thấy một ít chuyện cổ quái nhiều một chút, lập tức cảm thấy thú vị, tinh thần tốt hơn mọi người rất nhiều, ánh mắt không ngừng dò xét ba mươi ba công tào, dường như muốn nhìn thấy cái gì đó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.