Lý Vân Tiêu nói:
– Thái Hư huyễn điện đình chỉ tự mình chữa trị, sợ là đạo này diễn biến xảy ra vấn đề, Đằng Quang phỏng chừng muốn điên.
– Điên cuồng?
Đoan Mộc Hữu Ngọc ngẩn ra nói:
– Nếu hắn điên cuồng mà nói, sẽ có một chút biến hóa, chúng ta chờ là được. Mong là đạo này không nên trực tiếp chuyển thành Thái Hư sát trận, bằng không thì phiền toái.
Lý Vân Tiêu nói:
– Trong trận này cao thủ nhiều lắm, cho dù thực sự hóa thành sát trận, sợ cũng vô pháp chém giết tất cả mọi người. Đương nhiên, tuyệt đại đa số vẫn là phải chết.
Đoan Mộc Hữu Ngọc lo lắng nói:
– Aii, Bổn Tọa không muốn trở thành một người trong tuyệt đại đa số kia a.
Mọi người đang nói chuyện, đột nhiên đất rung núi chuyển, dưới chân bất ổn.
Một đạo ánh sáng từ đàng xa bay đến, trong khoảnh khắc bao trùm tất cả mọi người, đồng thời kéo dài ra, tựa hồ toàn bộ Thái Hư huyễn điện cũng bị tráo nhập trong đó.
– Chuyện gì xảy ra?
Mọi người đều giật mình, đột nhiên không gian xa xa bị phá vỡ, một lỗ đen to lớn hiện lên, bên trong phụt ra các loại quang mang.
Lỗ đen kia chậm rãi trầm xuống, giống như mặt trời lặn rớt xuống đại địa.
Ùng ùng...
Trên mặt đất một mảnh rung động, bị nẻ ra vô số cái khe, giống như muốn đất lỡ.
Phi Nghê cả kinh nói:
– Phu quân...
Lý Vân Tiêu trầm giọng nói:
– Đừng kêu loạn, bay lên cao, hình như đã xảy ra chuyện.
Tất cả mọi người thoáng cái bay lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807548/chuong-2404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.