Huyền Hoa cười nói:
– Không nên quá xung động, oan gia nên giải không nên kết.
– Được rồi!
Diêu Kim Lương phất tay cắt đứt, lạnh giọng nói:
– Không nên ôm ảo tưởng, hôm nay phải giết ngươi!
Rống!
Táng Vân Thú cũng hét lớn một tiếng, lông toàn thân dựng lên, trong mắt hung quang bức người.
– Hừ, có ý tứ.
Vi Thanh hừ nói:
– Cộng thêm Ngọc công tử, phong hào Vũ Đế liền có bốn vị.
Ánh mắt của hắn băng lạnh, nhìn chằm chằm đám Yêu tộc kia, lạnh giọng nói:
– Nguyên lai là Từ đại nhân cùng mấy vị tộc trưởng Bát Bộ tộc, các ngươi muốn xé bỏ hiệp định hai tộc, can thiệp vào việc của tộc ta sao?
Trên mặt Từ lộ ra ngượng nghịu nói:
– Dĩ nhiên không phải, chúng ta chỉ là đi ngang qua Hồng Nguyệt Thành, lại không nghĩ bị vây vào, thực sự là không may.
Lời này của hắn căn bản không ai tin, nhưng nói ra cũng hợp tình hợp lý, ngược lại không dễ phản bác.
– Hừ, hảo một cái đi ngang qua!
Vi Thanh hừ lạnh nói:
– Hiện tại Bổn Tọa muốn giết Đằng Quang, các ngươi sẽ không nhúng tay chứ?
Từ nhíu mày, ngược lại nhìn về phía Thương, trưng cầu ý kiến của hắn.
Đột nhiên Đường Khánh mở miệng nói:
– Thương đại nhân cùng những Yêu Tộc này là bằng hữu của ta, đều do ta mà đến. Mà Đằng Quang đại nhân là sư phó của khuyển tử, ta tự nhiên là cùng Đằng Quang đại nhân đứng ở một phía.
Thương cười nói:
– Không sai. Đường Khánh tiên sinh nói rất đúng, chúng ta giúp hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807533/chuong-2389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.