Ninh Khả Vi lạnh giọng nói:
– Hừ, ta hiểu rồi, ngươi là quyết tâm làm tay sai cho hắn rồi.
Trong mắt Diêu Kim Lương bắn ra sát khí, lạnh lùng nói:
– Lão đầu, chú ý ngôn ngữ của ngươi, đừng tưởng rằng ngươi lớn tuổi thì ta không dám giết ngươi. Kính già yêu trẻ là mỹ đức của ta, nhưng nếu như ngươi cậy già lên mặt ở trước mặt ta, vậy thì chính là đi tìm chết.
Hắn vươn tay chỉ sang, một đám sương mù màu trắng quấn quanh nơi đầu ngón tay, chậm rãi hóa thành hình dạng một cái khô lâu, lại theo gió trở thành nhạt tiêu tán mất.
Ninh Khả Vi lạnh lùng nói:
– Ngây thơ.
– Ngươi...
Sắc mặt Diêu Kim Lương đại biến, khẽ nói:
– Táng Vân Thú của ta cũng không kén ăn đâu, đừng tưởng rằng ngươi là lão già khọm nó sẽ không ăn.
– Làm càn.
Ninh Khả Vân cả giận nói:
– Đừng tưởng rằng ngươi là Phong Hào Võ Đế liền có thể nói chuyện càn quấy như vậy với cha ta, lúc cha ta danh chấn thiên hạ,, ngươi còn không biết ở nơi nào luyện Kim Cương Quyền đâu.
– Ơ, cô gái nhỏ này tính tình rất lớn. Vi Thanh, để ta tới đối phó cô nàng này là tốt rồi, để ta dạy cho nàng làm sao làm một nữ nhân, khặc khặ-x-xxxxx.
Diêu Kim Lương vẻ mặt dữ tợn cười rộ lên, tràn đầy tà khí.
Lý Vân Tiêu nhíu mày lại, đáy mắt hiện lên một tia nghi hoặc, Diêu Kim Lương tuy rằng không phải người lương thiện gì, nhưng tựa hồ cũng không quá mức tà dị như trước mắt mới phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807476/chuong-2332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.