Luật Hành thoáng cái ngây dại, Thủy Tiên trước mắt so với vừa rồi nhìn từ xa xinh đẹp hơn không chỉ gấp mười lần, trước kia chỉ trông thấy dung mạo, mà giờ khắc loại khí chất siêu phàm và trang nghiêm kia đập vào mặt, như là Tiên Tử đến phàm trần vậy.
Không chỉ có hắn, mà ngay cả người còn lại cũng đều ngây người, nguyên một đám trợn to mắt.
“Ọt ọt. ”
Trong cổ họng Tần Úy truyền đến tiếng nuốt nước miếng.
Luật Hành lập tức phục hồi tinh thần lại, lòng trầm xuống, trong nội tâm vô cùng ảo não, cảm thấy hối hận vạn phần.
Hắn liếc qua Tần Úy, trong mắt lập tức hiện ra vẻ lo lắng, tuyệt thế giai nhân như thế, phải là của mình, như thế nào cũng không thể để cho con cóc này được.
Gân xanh trên cổ tay nổi lên, hai tay không khỏi nắm chặt lại.
– Đại công tử, hai vị khách quý đưa đến rồi.
Luật Kỳ Thuần nhìn thần sắc mọi người, trong nội tâm không khỏi thầm than không thôi, thiếu niên huyết khí phương cương, giới chi tại sắc.
Thủy Tiên vừa nhìn mọi người, lập tức đôi mắt dễ thương ngưng tụ, lông mày lộ ra một tia giận dữ..
Luật Hành nắm tay phải, trùng trùng điệp điệp ho khan một tiếng, nói:
– Đại quản gia cực khổ rồi, hai vị bằng hữu, tại hạ Thiếu chủ Luật gia thành Phong Linh, Luật Hành, mạo muội tương mời, lộ ra đường đột, xin thứ lỗi cho.
Tuy nói nói là “Hai vị bằng hữu”, nhưng ánh mắt của hắn từ đầu đến cuối đều ở trên người Thủy Tiên, căn bản không thèm liếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807387/chuong-2243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.