Đoan Mộc Thương nói:
– Tất cả đều vẫn chỉ là suy đoán, đã đến nơi này, vậy thì yên ổn mà ở thôi.
“Hô”
Đột nhiên một tiếng hít thở trầm trọng vang lên, trầm thấp mà mục nát:
– Còn sống – ta – sống... ¨
Không gian chấn động, một thân ảnh hiện ra, toàn thân cháy đen, sắc mặt khủng bố.
Đồng tử Lý Vân Tiêu co rụt lại, người nọ chính là tên Võ Đế bát tinh trước kia muốn đoạt vị trí bị hắn giết chết.
– Là – ngươi – giết – ta – còn – ta – sống…
Trong mắt hủ thi nổ bung, bắn ra hàn mang u lục, trong làn da trên mặt giống như có côn trùng đang bò lấy vậy.
“Phanh”
Thân thể của hắn khẽ động, liền ép nổ không khí, lăng không chụp xuống.
Một vòng xoáy màu xanh lá tràn đầy hủ khí xoáy trong tay, căm hận vọt lên, đập xuống đỉnh đầu Lý Vân Tiêu, hét lớn:
– Chết, chết đi!
– Ngươi đã chết, vì sao vẫn còn chấp niệm như vậy?
Lý Vân Tiêu ánh mắt phát lạnh, trong lòng bàn tay xoáy lên Phong Hỏa, lại đánh qua một chiêu Đại Phong Xa.
“Phanh”
Hai cổ lực lượng va chạm vào nhau, dư âm còn lại tán khắp bốn phương tám hương, trong đại điện lắc lư không thôi.
“Ah ah”
Ngọn lửa kia rơi vào trên hủ thi, đốt khiến hắn nhe răng trợn mắt, cực kỳ thống khổ.
Hắn lại cắn ra một cái, trong mắt bắn ra vẻ hung ác, chống lấy lực lượng ngọn lửa kia tiếp tục vọt lên
“Xùy~~”
Trên mười ngón tay hủ thi bắn ra móng vuốt sắc bén:
– Đi chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807345/chuong-2201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.