Trên mặt hắn một trận thần sắc biến hóa, đầu tiên là không hài lòng, sau là hưng phấn, rơi vào trong mắt Lý Vân Tiêu và Nghiễm Nguyên, đều ở đây suy đoán nội tâm của nàng suy nghĩ gì, còn tưởng rằng nàng đang mưu đồ cái chủ ý quỷ quái gì.
Lý Vân Tiêu tiếp tục giả bộ ngu nói:
– Nào có a, ta vẫn luôn là còn trẻ như vậy.
Bế Nguyệt Tu híp mắt, không ngừng gật đầu nói:
– Ừ, tiểu đệ đệ đợi lát nữa chớ, tỷ tỷ có việc muốn nói với ngươi. Nàng rất sợ Lý Vân Tiêu sẽ không vui, lại nói:
– Ngươi không phải muốn biết chuyện của đại biểu ca và biểu tẩu ngươi sao? Tỷ tỷ đều biết.
Trong lòng của Lý Vân Tiêu thầm mắng không ngớt, nhưng trên mặt vẫn là một bộ nụ cười thật thà, nói:
– Tốt nhất, đa tạ tỷ tỷ rồi!
Hắn chỉ một ngón tay phía sau tên lục y nữ đệ tử kia, ngạc nhiên nói:
– Di, khí tức trên người của tỷ tỷ này thật kỳ quái a, ta thế nào có loại cảm giác nhìn không thấu?
Bế Nguyệt Tu trong lòng cả kinh, vội hỏi:
– Ngươi tên tiểu quỷ này đầu, trong thiên hạ này chuyện ngươi nhìn không thấu rất nhiều
Tuy rằng nàng một câu nói có lệ qua đi, nhưng lục y nữ đệ tử cũng đưa tới Nghiễm Nguyên và Mục gia huynh đệ chú ý.
Đặc biệt Mục gia huynh đệ, hai người đều là kinh hãi trợn trừng lớn hai mắt, ở trên người lục y nữ tử quan sát.
– Nhìn cái gì vậy? Tử lưu manh!
Lục y nữ tử bị mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807087/chuong-1943.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.