Mặt khác người nọ cũng là hiểu được, vội vàng quỳ xuống, đều tuyên thệ thuần phục.
Trên mặt Nghiễm Nguyên lộ ra một tia lãnh sắc, cười nói:
– Các ngươi quá khiêm nhượng, lấy lực lượng của các ngươi đủ để phát huy trọng dụng, thế nào lại là chút tác dụng đây.
Long đầu to lớn lăng không hóa ra, hét lớn một tiếng đã hướng phía mấy người cắn tới.
– A chết tiệt, chúng ta liều mạng với ngươi!
Mấy người đang quỳ đều vành mắt muốn nứt ra, đằng nào cũng phải chết, dẫn tới bọn họ quyết tâm nổi lên.
Nhưng sau khi muốn quỳ gối xuống, lại muốn đứng lênđã khó khăn.
Trên Như Thị Ngã Văn một trang nghiêm lực tản ra, trực tiếp ép bọn họ phủ phục xuống tới.
Long đầu rống to một tiếng đã đem mấy người toàn bộ nuốt vào trong miệng, nhai nuốt.
Bạc Vũ Kình bình tĩnh nhìn xem hết thảy, nói:
– Ta đã ở trên cửu giai chiến hạm đó làm ấn ký, bọn họ trốn không thoát cảm giác của ta.
Nghiễm Nguyên đem những người đó đều nuốt xuống, đầu lưỡi thật dài liếm môi một cái, cười nói:
– Đây chính là một thuyền nguyên liệu thức ăn đi.
Trong mắt Bạc Vũ Kình lóe lên một đạo tinh mang, bay xuống ở trên pháp hoa đài sen.
Nghiễm Nguyên cười to không ngớt, lập tức thúc giục pháp hoa đài sen, hướng phía cửu giai chiến hạm đuổi theo.
Hãm Không Đảo rời khỏi Như Thị Ngã Văn kim mang bao phủ, trong nháy mắt trở nên yếu ớt, địa mạch lúc trước bị đánh đến chung quanh đứt gãy lúc này toàn bộ bộc phát ra.
Toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806942/chuong-1798.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.