Bạc Vũ Kình giận dữ nói:
– Mau đem người nọ trả lại cho ta, ước định giữa ngươi và đại đảo chủ ta có thể giúp ngươi thực hiện!
Nghiễm Nguyên đang chuyên tâm cùng với cửu giai chiến hạm hao tổn thời gian, quay đầu nhìn thoáng qua, lạnh lùng nói:
– Ngũ đảo chủ, nếu hắn rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt, ta hấp thu chiếc chiến hạm này, chúng ta sẽ liên thủ tiễn bọn họ quy thiên.
Hắn liếm môi một cái, há miệng cười gằn nói:
– Những kẻ này lại cũng là thuốc đại bổ đấy!
Tất cả mọi người bị thần sắc âm lãnh kia của hắn lại càng hoảng sợ, sắc mặt trắng bệch đứng lên, ai cũng không muốn biến thành đồ ăn trong miệng hắn nhấm nuốt.
Lý Vân Tiêu trầm giọng nói:
– Đoạt tà diễm chiến hạm chạy trốn!
Trong lòng mọi người rùng mình, ngẩng đầu nhìn lại, chiến hạm này đích xác thành hy vọng duy nhất thoát khỏi đảo này.
– Đi, đi theo ta!
Tân Thần khẽ quát một tiếng, liền phá vỡ không gian, hướng phía cửu giai chiến hạm tà diễm phóng đi.
Lý Vân Tiêu và mấy người Thủy Tiên còn lại là theo đuôi phía sau, một số đông người phóng lên cao.
Bắc Minh Kháng Thiên đang ở trong cực độ tức giận, nhìn mấy người Tân Thần dắt tay nhau vọt tới, càng giận dữ nói:
– Oanh cho ta oanh chết những người này!
Chiến hạm chủ trận còn đang ở trong súc thế, còn lại các loại công kích trận pháp đều mở ra, hơn mười đạo công kích như mưa rơi xuống, đánh về phía mọi người và phá thành mảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806941/chuong-1797.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.