Trên trăm đạo hào quang bảy ra ngoài cửa lớn, một đạo cường quang từ ngoài cửa chiếu vào, trực tiếp đánh bay hết tất cả mọi người, một ít tu vị yếu kém càng phấn thân toái cốt tại chỗ.
Quảng Nguyên liếm lấy môi dưới nói:
– Đáng tiếc.
Cái này càng khiến mọi người sợ tới mức toàn thân lạnh run, nguyên một đám lui về phía sau, không ai dám chính diện đối mặt hắn cả.
Sắc mặt Thủy Tiên cũng một mảnh lạnh như băng, lạnh giọng nói:
– Đại đảo chủ, phương pháp này của ngươi cũng quá tà ác đi, ngươi không thể làm chuyện này được.
Quảng Nguyên cười nói:
– Ta cũng là thân bất do kỷ ah, mong rằng công chúa điện hạ thông cảm.
Trong mắt Thủy Tiên hiện lên nộ khí, khiển trách:
– Ngươi ngay cả lời ta nói cũng không nghe sao?
Hàn khí phát ra từ trên người nàng đều có một cổ uy nghiêm trời sinh, giờ phút này giống như một tòa hải đăng trong biển khổ vậy, khiến tất cả mọi người cảm thấy trong lòng ấm áp.
Trong lòng mọi người đều sinh ra một tia kỳ vọng, có Hải Hoàng chi nữ ở đây, chắc hẳn có thể ép được Quảng Nguyên a.
Quảng Nguyên vẻ mặt đau khổ nói:
– Không phải không nghe ah, công chúa điện hạ thiện lương từ bi, khiến ta rất cảm động. Nhưng nếu buông tha bọn hắn, thương thế của ta không tốt lên, tiếp tục chuyển biến xấu như vậy thì sớm muộn cũng phải chết. Thả bọn họ chính là mình chết, công chúa có thể từ bi với mấy tên cặn bã bọn họ, vì sao không thể từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806916/chuong-1772.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.