Mà Tử Tuyết San Hô đối với năng lượng có cảm giác cực kỳ nhạy cảm, sẽ tự động phán đoán cấp bậc năng lượng, thôn phệ tồn trữ một ít năng lượng cường đại có tính lựa chọn. Đợi sau khi chúng chết, những năng lượng này liền trầm tích xuống, biến thành tồn tại giống như nguyên tinh vậy.
Nhưng bất luận năng lượng ẩn chứa trong khối Tử Tuyết San Hô nào khẳng định đều cao hơn nguyên tinh nhiều, đây cũng là chỗ giá trị của bọn nó
Tử Tuyết San Hô trên quầy hàng Hải tộc kia cao chừng nửa người, toàn thân tuyết trắng, trên dó có một ít đốm tím xinh đẹp, im im lặng lặng nằm ở kia, người bình thường căn bản không thể phát hiện được năng lượng chấn động bên trong.
Nhưng Lý Vân Tiêu lại lộp bộp một cú, lực lượng bên trong khối Tử Tuyết San Hô này mang đến cho hắn cảm giác thập phần quen thuộc.
Không chỉ có Lý Vân Tiêu, Triệu Văn Chiến thân là Thuật Luyện Sư cửu giai cũng cảm thấy khối Tử Tuyết San Hô này có chút khác với bình thường, chợt lộ ra vẻ kinh ngạc.
– Chậm đã, khối Tử Tuyết San Hô này ta muốn.
Lý Vân Tiêu rốt cục đứng dậy, đi đến trước quầy hàng kia, vươn tay ra sờ sờ lên thân san hô kia.
– Dừng tay
Tên Hải tộc toàn thân trong suốt kia nộ quát một tiếng, trợn mắt nói:
– Ta đã mua, ngươi không thấy sao?
– Vân thiếu.
Yên lão thấy rõ người tới, vội vàng xua tán đi khói trên người, tiến lên hành lễ. Hắn có chút không bỏ liếc nhìn Tử Tuyết San Hô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806879/chuong-1735.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.