An Lăng Kiến đầy nước mắt, khóc ròng nói:
– Sư tôn đại nhân ngài nhất định phải cứu ta ah, ta xong đời, ta chết chắc rồi, ô ô ô. Đều là do Lý Vân Tiêu kia làm hại
– Cái gì? Lý Vân Tiêu?
Sắc mặt Triệu Văn Chiến trầm xuống, kinh sợ nói:
– Hắn vì sao phải tổn thương ngươi?
Đồng tử hắn hơi co lại, hồ nghi nói:
– Thương thế trên người ngươi hình như là...
An Lăng Kiến trong nội tâm cả kinh, lập tức không dám giấu diếm, vội vàng nói:
– Đây là Thiên Vũ Phong Ngâm của ta bị phản chấn về tạo thành, chuyện là thế này...
Hắn nói lại mọi chuyện từ đầu tới cuối một cách rõ ràng rành mạch.
– Vô liêm sỉ hồ đồ.
Triệu Văn Chiến giận dữ hét:
– Lại dám ra tay đối với một gã Thuật Luyện Sư cửu giai, hơn nữa còn thi triển linh hồn công kích, ngươi thực là tự mình muốn chết.
– Vâng, ta sai rồi, sư tôn ta biết rõ sai rồi, cứu cứu ta.
An Lăng Kiến nào dám phản bác, khóc lóc cầu cứu.
– Cái gì? Thuật Luyện Sư cửu giai?
Thanh âm đại đảo chủ truyền ra, mang theo vẻ khiếp sợ cực độ.
Triệu Văn Chiến nói:
– Đúng vậy, đến cùng với hậu duệ Hải Vương Tộc còn có một gãThuật Luyện Sư cửu giai Nhân loại nữa.
– Ha ha, thật tốt quá.
Đại đảo chủ lộ ra hết sức cao hứng, kích động nói:
– Quả nhiên là ông trời giúp ta, Thuật Luyện Sư cửu giai này ngươi phải coi chừng cẩn thận, ngàn vạn đừng để hắn rời khỏi đảo này.
Ánh mắt Triệu Văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806866/chuong-1722.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.