Bắc Minh Kháng Thiên nào biết mưu đồ của Lý Vân Tiêu, còn đng yên lặng nhớ lại và khát vọng với công pháp kia, lạnh lùng nói:
– Đương nhiên.
Sắc mặt Nhuận Tường lạnh xuống, có chút không cam lòng nhìn chằm chằm vào Lý Vân Tiêu, tràn đầy sát cơ.
Lý Vân Tiêu cười nói:
– Nhuận Tường huynh, tất cả mọi người đều người trẻ tuổi, cần gì động chút lại chém chém giết giết chứ? Chúng ta cùng nhau ngồi xuống hảo hảo nghiên cứu xem làm sao thoát khỏi khốn cảnh trước mắt mới là chính sự.
Nhuận Tường cười lạnh nói:
– Lý Vân Tiêu, miệng ngươi thật là tiện, cho dù có Bắc Minh Huyền Cung che chở ngươi, ta cũng sẽ không cho ngươi đi ra Đông Hải đâu.
Lý Vân Tiêu cười nói:
– Đó cũng là chuyện sau này rồi, ngươi hiện giờ thương thế chưa lành, gã cường giả bên người cũng không phải đối thủ của Kháng Thiên trưởng lão, làm sao giết được ta? Huống hồ ngươi cũng không muốn chết trong hắc động vô tận này chứ?
Nhuận Tường trong lòng một hồi do dự, hiện giờ trên người hắn còn hai giọt linh nhũ vạn năm đổi từ chỗ Nghiễm Dịch, có thể lập tức khôi phục thương thế và lực lượng, chỉ cần Phi Minh có thể cuốn lấy Bắc Minh Kháng Thiên thời gian uống cạn chung trà, hắn liền có lòng tin chém giết toàn bộ những người còn lại trên t chiến hạm.
Tuy rằng thời gian phản tổ đã mất, nhưng hắn vẫn đã dung hợp hoàn mỹ năm kiện Long chi bí bảo, tự nhận là diệt sát Lý Vân Tiêu hoàn toàn không thành vấn đề.
Hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806843/chuong-1699.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.