Nhuận Tường nói:
– Chỉ đơn giản như vậy
Bắc Minh Lai Phong quay người nhìn Bắc Minh Kháng Thiên, hỏi ý kiến của ắn.
Bắc Minh Kháng Thiên lại đưa mắt tới Lý Vân Tiêu:
– Vân Tiêu công tử, địch nhân của ngươi không ít a, hơn nữa đều không phải loại đơn giản.
Lý Vân Tiêu lạnh nhạt cười nói:
– Nếu là loại đơn giản, có tư cách gì làm cừu địch của ta?
“Hừ”
Bắc Minh Kháng Thiên hừ lạnh nói:
– Thì ra phiền toái là ngươi do ngươi rước, Bắc Minh Huyền Cung chúng ta và Đông Hải cũng tốt, Bắc Hải cũng thế, gần đây không có xung đột lợi ích, ta nói sao hôm nay lại lọt vào vây giết như thế, hóa ra là vậy!
Hắn một lời đã đổ toàn bộ trách nhiệm lên người Lý Vân Tiêu.
Bọn người Liêu Dương Băng và Kinh Vĩnh Dạ biến sắc, tình thế thoáng cái trở nên nghiêm trọng.
Lý Vân Tiêu vẫn không đổi sắc, khẽ cười nói:
– Kháng Thiên trưởng lão quả nhiên đại lượng, đây là muốn cùng Hải tộc liên thủ tru sát ta sao? Chậc chậc, trên chiến hạm còn nằm nhiều thi thể huynh đệ như vậy, Bắc Minh Huyền Cung lại trở thành bạn tốt với Hải tộc sao?
Gương mặt Bắc Minh Kháng Thiên run rẩy, khẽ nói:
– Vân Tiêu công tử, không cần kích bác ta, tất cả mọi ngườ đều là người trưởng thành,, há có thể bị mấy lời nói lừa gạt. Hiện giờ bày ở trước mặt Bắc Minh Huyền Cung chính là một cái lựa chọn, bày ở trước mặt ngươi cũng là một lựa chọn.
Lý Vân Tiêu mỉm cười, nhẹ nhàng “Ah” một tiếng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806842/chuong-1698.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.