Chương trước
Chương sau
Đột nhiên một tiếng gầm giận dữ truyền đến, một đạo quang mang từ trong tiểu viện vọt lên, đúng là Kỷ Tử Địch, hắn cắn răng cả giận nói:
– Ta không muốn thuốc của các ngươi, thả bốn người các nàng ra, thương hội Mặc Vũ tuyệt sẽ không cúi đầu với các ngươi đâu.
– Tử Địch, làm càn.
Kỷ phu nhân khẩn trương, kinh sợ nói:
– Đừng hồ ngôn loạn ngữ, mau đi vào cho ta.
Nàng một mặt quát tháo Kỷ Tử Địch, một đối mặt cười làm lành với tổng quản béo:
– Con của ta không hiểu chuyện, tổng quản đại nhân ngàn vạn đừng trách móc.
Trên mặt tổng quản béo lộ vẻ trào phúng, khinh miệt nói:
– Kỷ phu nhân, ta thấy quý công tử có phải là bị thương đầu óc không? Hãy tìm mấy danh y chữa trị cho hắn chỗ này đi, ha ha.
Hắn chỉ xuống đầu của mình, cười ha hả không kiêng nể gì cả.
– Ha ha ha.
Đám võ giả sau lưng đều cười đến ngã trái ngã phải, các loại mỉa mai trào phúng không thôi.
– Thật sự là tên ngốc không não, tưởng rằng nơi này là thành Thiên Linh bọn hắn sao, ha ha.
– Thực lực Võ Tôn lục tinh ở thành Thiên Linh có lẽ có thể xưng bá, nhưng ở thành Trường Cốc chúng ta cũng chỉ bình thường thôi.
– Thôi đi, phế vật ngay cả thị nữ cũng không giữ được, còn có mặt mũi ra gặp ngươi. Các ngươi không thấy đâu, lần trước Nhị công tử chỉ một chiêu đã đánh gục hắn rồi.
– Ha ha, đó là đương nhiên, Nhị công tử chính là Võ Tôn cửu tinh đỉnh phong, chỉ kém một bước nữa chính là cường giả Võ Đế, nói không chừng lần này sau khi hưởng dụng bốn tỳ nữ này liền trực tiếp thăng thành Võ Đế rồi.
Kỷ Tử Địch xấu hổ giận dữ, một cổ nguyên lực nổ bung, chấn khai võ giả bốn phía xông lên giữ lấy hắn, trong tay hiện ra một thanh bảo kiếm, liền lâm không xông tới, muốn cứu bốn tỳ nữ
Kỷ phu nhân quá sợ hãi, vội vàng kêu lên:
– Tử Địch dừng tay, nhanh ngăn nó lại.
Nhưng Kỷ Tử Địch là Võ Tôn lục tinh đỉnh phong, người bình thường căn bản không phải đối thủ của hắn, một bước liền vọt tới bên cạnh kiệu hoa, một thanh kiếm chỉ lấy tổng quản béo, cắn răng nói:
– Các ngươi đi, người lưu lại, thương hội Mặc Vũ tuyệt sẽ không mang nữ nhân ra thỏa hiệp với các ngươi đâu.
Bốn tỳ nữ cũng đi ra khỏi kiệu hoa, nguyên một đám cảm động không thôi, trên mặt chảy đầy nước mắt.
Tổng quản béo cười lạnh một tiếng, lạnh giọng nói:
– Tiểu nhi vô tri.
Hắn chống lấy bảo kiếm kia bước tới trước một bước, lồng ngực trực tiếp đặt ở mũi kiếm, hộ thể nguyên khí vậy mà trực tiếp ép cho bảo kiếm cong lại, sau đó một quyền đánh tới trường kiếm kia.
– Tổng Quản đại nhân hạ thủ lưu tình.
Kỷ phu nhân hét rầm lên, trái tim lập tức vọt lên cổ họng, trong hai mắt tràn đầy vẻ sợ hãi.
“Phanh”
Trường kiếm của Kỷ Tử Địch lập tức bị chấn bay khỏi tay, liên tục lui lại mấy bước, hắn vốn là có tổn thương nơi thân, huống chi còn đối mặt với đối thủ cường đại hơn mình, bởi vậy căn bản không địch lại một chiêu của đối phương.
– Tiểu tử có chút bổn sự, nhưng vẫn quá trẻ tuổi, thế giới không chỉ đơn giản như thành Thiên Linh các ngươi đâu.
Trong mắt tổng quản béo hiện lên một tia dữ tợn, một chưởng lập tức ấn tới trước ngực Kỷ Tử Địch.
Hắn cũng nhìn ra Kỷ Tử Địch này là chỗ ký thác của Kỷ phu nhân, mà Kỷ phu nhân lại chưởng quản toàn bộ thương hội Mặc Vũ, nếu mình có thể khống chế sinh tử tiểu tử này trong tay vậy thì bọn họ có thể không ngừng cung cấp các loại tài nguyên tu luyện và nữ sắc cho mình rồi.
Nghĩ tới những thứ này, trong lòng tổng quản béo không khỏi nóng lên, ấn ký nơi lòng bàn tay là bí pháp võ kỹ nào đó, chỉ cần Kỷ Tử Địch trúng chiêu, vậy thì tất cả đều sẽ do hắn khống chế.
Kỷ Tử Địch hoảng hốt, dưới một chưởng này bản thân hắn căn bản tránh không thể tránh, chỉ có thể ngồi chờ chết.
Đúng lúc này, đột nhiên một đạo kiếm khí không biết từ chỗ nào lâm không mà đến, tựa hồ nắm chắc vị trí, trực tiếp chém xuống, mục tiêu đúng là tên tổng quản béo kia.
– Cái gì?
tổng quản béo trong lòng cả kinh, nếu mình muốn tổn thương Kỷ Tử Địch thì tất nhiên sẽ bị đạo kiếm khí kia chém trúng.
Bảo vệ tánh mạng quan trọng hơn, hắn vội vàng rút chưởng lực về, muốn tránh đi đạo kiếm khí kia.
Nhưng khiến trong lòng hắn kinh hãi chính là vô luận mình né tránh thế nào cũng bị đạo kiếm khí kia bao phủ, vậy mà không thể nào tránh được.
– Chuyện gì xảy ra?
Trong đầu tổng quản béo hiện lên một cái dấu chấm, không kịp nghĩ nhiều, một kiện huyền khí hình thương trên tay lập tức phá phong ra, khí thế như cầu vồng nghênh đón lấy.
Nếu đã không trốn được, vậy liền dùng lực phá lực, dùng lực lượng Võ Tôn của mình, chỉ cần đối phương không phải Võ Đế thì cũng không đến mức phải thua.
“Rầm rầm rầm”
Chiến thương kia chợt trực tiếp đứt gãy từng đoạn, kiếm khí lập tức nuốt tổng quản béo vào, tạc ra trên mặt đất một cái hố sâu không thấy đáy, tên tổng quản kia không còn chút xương cốt
– A?
Lần này tất cả mọi người đều ngốc trệ tại chỗ, toàn bộ trợn mắt há hốc mồm nhìn xem, trọn vẹn sửng sốt vài giây đồng hồ, lúc này mới truyền đến từng tiếng hít mạnh.
Đặc biệt là những võ giả Tân gia kia, mỗi người đều hoảng sợ không thôi, tức giận nói:
– Ngươi, các ngươi thật sự là lật trời rồi, lại dám giết người Tân gia ta.
Kỷ phu nhân cũng ngốc trệ nửa ngày, thẳng đến khi đối phương hỏi tội, lúc này mới giật mình tỉnh lại, vội vàng giải thích nói:
– Không phải, không phải chúng ta làm đâu, cũng không phải người thương hội Mặc Vũ ta ra tay.
– Còn dám nói láo, thương hội Mặc Vũ quả nhiên là ăn tim gấu gan báo rồi.
– Mọi người tận mắt nhìn thấy, Kỷ Tử Địch lúc trước đã dùng kiếm chỉ vào tổng quản đại nhân mà.
– Đối mặt chính diện đánh không lại, vậy mà phái người núp trong bóng tối ra tay đánh lén, đáng chết ah!
Những võ giả kia càng nói càng xúc động phẫn nộ, bọn hắn hoành hành ngang ngược ở thành Trường Cốc nhiều năm như vậy, đã bao giờ bị giáo huấn chứ? Vốn đã quen hung hăng càn quấy, mắt thấy tổng quản béo bỏ mạng, cả đám đều khó mà tin được, càng cực kỳ giận dữ, nếu không phải thực lực không đủ thì đã sớm xông lên giết sạch người thương hội Mặc Vũ rồi.
Kỷ phu nhân triệt để phát mộng rồi, dưới từng tiếng chất vấn kia, nàng chỉ cảm thấy toàn thân rét run, giống như bị người đổ vào một thùng nước đá vậy, cực kỳ lạnh lẽo.
Đột nhiên lại một đạo kiếm khí lâm không lao đến, vô cùng mau lẹ, nổ tung trên không, hóa thành hơn mười đạo lưỡi dao sắc bén rơi xuống như mưa, mục tiêu đúng là đám võ giả Tân gia kia.
– Không tốt, đi mau.
Đám võ giả Tân gia kia lúc này mới kịp phản ứng, đối phương có năng lực và đảm lượng trực tiếp diệt sát Đại tổng quản, tự nhiên có thể miểu sát bọn hắn.
Bọn hắn cả kinh đổ mồ hôi lạnh, đều tự trách mình ngày bình thường đã quen hung hăng càn quấy, đối mặt nguy hiểm vậy mà thoáng cái không kịp phản ứng, lúc này đã chậm rồi.
Kiếm khí kia cực kỳ mạnh mẽ, mặc cho bọn hắn dốc lực thế nào cũng không cách nào ngăn cản.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.