Đột nhiên một đạo thân ảnh từ từ đi ra, trong mắt có chút đỏ lên, đúng là Tử Lăng, gật đầu nói:
– Tử Lăng sao lại trách phu nhân, việc này đều do ta mà ra, là ta thực xin lỗi phu nhân, thực xin lỗi công tử, thực xin lỗi mọi người mới phải.
Kỷ phu nhân liền nói:
– Việc này tuy rằng là ngươi gây ra, nhưng cũng không thể trách ngươi, về phần thương thế của Tử Địch cũng không nghiêm trọng, hơn nữa chuyện này không chừng sẽ là cơ hội để giao hảo với Tân gia.
Trên mặt Kỷ phu nhân trở nên nhu hòa, tiến lên kéo tay Tử Lăng ôn nhu nói:
– Tử Lăng ah, trong bốn nha hoàn thì ngươi nhu thuận nhất, cũng được lòng ta nhất. Nếu không xảy ra chuyện này, ta vốn định để ngươi làm thiếp thất cho Tử Địch đấy.
Tử Lăng kinh hoảng nói:
– Tử Lăng không dám, Tử Lăng nào có phúc phận này chứ?
Kỷ phu nhân nói:
– Ngươi là nha hoàn ta thích nhất, không cần tự ti. Lần này đi hầu hạ Tân nhị công tử, ta thấy chưa hẳn đã có chuyện gì. Không ít nữ hài tử sau khi bị Tân nhị công tử sủng hạnh vẫn sống rất tốt, cũng có tiền lệ bị bắt làm thiếp thất. Nếu ngươi có thể được Tân nhị công tử thu làm thiếp thất thì về sau còn phải nhờ Tử Lăng ngươi giúp đỡ thương hội Mặc Vũ nhiều hơn rồi.
Tử Lăng hốc mắt ửng đỏ, nói:
– Nếu như có thể, Tử Lăng nhất định sẽ vậy.
Kỷ phu nhân lộ ra mỉm cười, từ trong tay lấy ra một quả ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806666/chuong-1522.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.