Khương Nhược Băng vội vàng đưa trường kiếm trong tay ra, hất lên cao quét ngang qua, vội vàng la lên:
– Hàng Phong thúc thúc không thể không phân biệt phải trái như vậy được. Rõ ràng là tên Trình Vĩnh này cậy manh hành hung mới đưa tới tai họa bất ngờ. Cho dù chuyện này đến tai cha ta cũng vậy thôi. Vậy cũng không có cách nào đổi trắng thay đen.
Ninh Hàng Phong bấm tay bắn ra, đập vào trên thân kiếm Khương Nhược Băng, liền chấn động khiến cả người nàng mang kiếm cùng bay ra ngoài. Thế đi của Lý Vân Tiêu không hề giảm sút, đã chộp tới.
Lãnh Kiếm Băng Sương trong tay Lý Vân Tiêu đẩy ra một mảnh kiếm khí, lao tới đâm vào trên người Ninh Hàng Phong. Hắn không dám lại dùng kiếm quyết của mình, mà là Thiên Chinh Hạo Nhiên Quyết, muốn đánh ra một con đường để bỏ chạy.
– Hồng trần ngóng nhìn ánh trăng sáng.
Kiếm quang lạnh như biển. Trong nháy mắt Lý Vân Tiêu đâm ra trên trăm kiếm quang, không ngờ phong tỏa một thoáng đã cắt đế khí xung quanh thành từng mảnh nhỏ.
Ninh Hàng Phong kinh hãi mở to hai mắt. Hắn không thể tin được có người lại có thể dùng kiếm quang chém đươc Cửu Thiên Đế Khí của hắn. Hơn nữa cổ hàn ý khuếch tán. Toàn bộ tửu lâu dường như đặt mình ở trong hầm băng.
– Lý Vân Tiêu đi mau.
La Thanh Vân đột nhiên hét lớn một tiếng, một tiếng rồng ngâm vang vọng. Chỉ thấy thân thể hắn và thương hợp nhất. Một thương quang khó có thể địch nổi lướt qua ngang trời, đáng kinh sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806402/chuong-1258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.