Khí tức phát ra trên người Tào Á Tinh ngày đó không thể nào so sánh nổi, hắn lạnh lùng nói:
– Cái này ngươi không cần biết, đến Huyết Thần Cung ta có chuyện gì?
Trong mắt của hắn lộ ra vẻ cổ quái, liếm lấy bờ môi khô khốc, nhe răng cười nói:
– Hắc hắc, vài món bảo bối bị ngươi đoạt trong Tu Di Sơn ta vẫn luôn nhớ thương đấy.
Khí tức trên thân hắn càng ngày càng mạnh, toàn bộ bầu trời đều biến thành màu hồng, tràn ngập tia tia hương vị huyết tinh, khiến người cực không thoải mái.
– Ách, ngày đó trong Tu Di Sơn từng nghe nói Huyết Thần Cung các ngươi có một khối Đại Địa Tức Nhưỡng lớn có phải không?
Lý Vân Tiêu cũng không khách khí, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.
Tào Á Tinh ngẩn ngơ, sau đó cười rộ lên, nói:
– Ngươi đừng nói với ta, ngươi là tới Huyết Thần Cung đoạt Đại Địa Tức Nhưỡng đấy chứ?
Lý Vân Tiêu giảo hoạt cười, nói:
– Ha ha, vẫn là ngươi thông minh, thoáng cái đã đoán đúng. Chỉ ra phương hướng đi, Huyết Thần Cung quá lớn, khó tìm ah, ta lại không muốn kinh động quá nhiều người. Huyết Thần Tử kia ta nhất định là đánh không lại rồi.
Tào Á Tinh lạnh lùng nói:
– Trò cười này tuyệt đối không buồn cười đâu.
Lý Vân Tiêu cười nhạt một tiếng, nói:
– Bởi vì đây không phải trò cươi, người hiện giờ, ngươi nói thật với hắn, hắn lại nghĩ ngươi nói chuyện cười.
Tào Á Tinh cảm thấy có một loại cảm xúc bị miệt thị, trong mơ hồ có chút nộ khí, lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806270/chuong-1126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.