- Trấn Mai Cốt? Danh tự kỳ lạ như thế...
Lý Vân Tiêu suy tư nói:
- Đúng rồi, mai táng chi địa của Đông Vực, chẳng lẽ chính là trong chỗ này?
Hạ Hầu Kiếm cười khổ nói:
- Mai táng chi địa thập phần nổi danh, ngài vậy mà lại không rõ, chẳng lẽ ngài là người ngoại vực sao?
Hắn thấy sắc mặt Lý Vân Tiêu trầm xuống, vội vàng đánh miệng mình nói:
- Là ta lắm mồm, mai cốt chi địa tục truyền là chiến trường thập phần nổi danh thời cổ, chết ngàn vạn người, bên trong có rất nhiều bảo bối, thậm chí huyền khí cửu giai...
Hắn cổ quái nhìn Lý Vân Tiêu l, cười khổ nói:
- Tấm bia đá mà ngày lấy đi kia có lẽ chính là huyền khí cửu giai rồi, nó cũng xuất từ mai cốt chi địa đấy. Mặc dù không phải sưu tầm bảo vật, nhưng đây cũng là nơi linh sơn bảo địa tuyệt hảo, rất nhiều người không ngại từ xa ngàn dặm đến chính là vì muốn đi vào tu luyện, mà Huyết Thần Cung chính là môn phái tuyệt cười khống chế mai cốt chi địa này.
Hạ Hầu Kiếm nói tới chỗ này, có chút ngóc cằm lên, có một loại cảm giác vinh dự hiển hiện trên mặt. Hắn cho rằng Lý Vân Tiêu là người ngoại vực, cho nên không biết sự cường đại của Huyết Thần Cung, cho nên chọc vào cũng có thể hiểu được, bây giờ sau khi nghe hắn nói xong nên biết khó mà lui mới phải.
Nhưng hắn lập tức phải thất vọng rồi, Lý Vân Tiêu cũng không có nửa điểm bộ dáng khiếp sợ, thậm chí trong mắt cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806269/chuong-1125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.