Sắc mặt Đường Tâm tức giận, mỉa mai nói:
- Vì sao không cho ta biết một tiếng, để Đường Tâm cho ngươi chúc mừng.
Chử trưởng lão cũng nghe ra ý mỉa mai trong đó, ngược lại cũng bất động thanh sắc, chỉ lãnh đạm nói:
- Ta không có đầu nhập vào bất cứ kẻ nào, tất cả đều nghe lệnh của môn chủ.
- Ah? Nghe lời này của ngươi, phụ thân ta muốn ngươi nghe Đường Kiếp điều khiển?
Tuy Đường Tâm nói trêu chọc mười phần, trong con ngươi mang theo khiếp sợ thật sâu.
- Đệ đệ thật thông minh, ngươi không phải vẫn tự cho rằng tính toán không bỏ sót sao? Chẳng lẽ chuyện đơn giản như thế còn nhìn không ra?
Đường Kiếp đắc ý nói:
- Phụ thân cho ta, không chỉ riêng Chử trưởng lão, còn có rất nhiều tài nguyên. Chắc hẳn ngươi sớm biết rõ, chỉ là giả ngu mà thôi đúng không? Đệ đệ tốt của ta, giả ngu cũng không thể cứu được ngươi, nên thông minh một chút, quỳ xuống dập đầu nhận sai với ca ca, ca ca vui vẻ cho ngươi sống qua cả đời.
Đường Tâm mặt âm trầm, lạnh lùng nói:
- Nói xong chưa? Nói xong thì chút về hang ổ yêu thú của ngươi đi.
- Tốt, ngươi rượu mời không uống uống rượu phạt, Chử trưởng lão, không nên khách khí với hắn, trực tiếp bắt Lý Vân Tiêu, nếu có phản khán, giết không tha, kể cả Đường Tâm cũng thế.
Trên mặt Đường Kiếp hiện ra sát cơ, lạnh lùng nhìn qua Đường Tâm, đệ đệ này là họa lớn trong lòng của hắn, trong lúc này đã không phải đối thủ của hắn, làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806169/chuong-1025.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.