Chương trước
Chương sau
Đồng tử cường giả bốn phía co rút lại, cảm nhận được lực lượng trên người Lý Vân Tiêu và kiếm ý trên Bắc Thiên Hàn Tinh Kiếm tỏa ra, đã hoàn toàn không kém gì Võ Tôn.
Tay trái Lý Vân Tiêu ngưng tụ ra một đám kim quang, chậm rãi phóng tới trước người, hóa thành một đóa hoa sen, hấp dẫn ánh mắt tất cả mọi người, trong giây lát kim quang nổ tung như ngôi sao tan nát, kim quang chói mắt hiển hiện, làm cho tất cả mọi người cảm thấy ánh mắt đau đớn, thoáng cái vội vàng nhắm mắt lại.
Đồng tử Mạc Tiểu Xuyên hơi co lại, trước con ngươi xuất hiện một tầng hơi nước mỏng, trực tiếp đem ngăn cản kim quang chiếu ra, trong nội tâm âm thầm đắc ý nói: ta biết ngay hắn sẽ dùng thủ thuật che mắt, dám ở trước mặt nhiều cường giả thi triển kiếm quyết, không hổ là sư phó ah, cũng không sợ dẫn phiền toái vào người.
Trong nháy mắt kim quang nở rộ, Lý Vân Tiêu cầm Bắc Thiên Hàn Tinh Kiếm đánh ra một đạo kiếm khí, phi long tại thiên, ngôi sao bốn phía tan nát, mười mặt trời bị kiếm quang làm ảm đạm thất sắc, chính là kiếm quyết Tinh Diệt.
Lương Ngọc Y cũng bị kim quang làm nhắm mắt lại, nhưng mà vẫn cảm giác được kiếm khí kinh thiên kia, giống như thần tiễn xạ nhật, một đạo long ảnh phóng thẳng về phía mười mặt trời.
Ầm ầm!
Chờ thời điểm mọi người mở mắt ra, nhìn thấy Thập Nhật Đồng Thiên tan nát, cả kết giới chỉ có biển lửa, trừ ánh lửa ra thì không nhìn thấy cái gì khác. Nhưng lực lượng bá đạo mạnh mẽ xuyên thấu qua kết giới sinh ra chấn động mạnh mẽ, làm cho tất cả mọi người hãi hùng khiếp vía.
Trong mắt Tiền Vô Địch tràn đầy vẻ kinh ngạc, nhiều dấu hỏi lớn hiện ra trong đầu, vừa rồi chiêu Thập Nhật Đồng Thiên xuất hiện, Lý Vân Tiêu không biết đã làm cái gì, đáp án hắn không nhìn thấy được, cảm giác tức giận lan tràn trong lòng.
- Lực lượng thật mạnh, Lý Vân Tiêu chết sao?
- Còn phải hỏi, nhất định đã bị đốt thành cặn bã, không thấy biển lửa trong kết giới rất khủng bố sao?
- Thế nhưng mà, ta vừa rồi cảm nhận được kiếm khí tuyệt cường, loại cảm giác này thiếu chút nữa dọa ta hồn vía lên mây, dường như không dưới Thập Nhật Đồng Thiên.
- Ân, ta cũng cảm nhận được. Nhưng mà lúc trước bị kim quang làm chói mắt, thoáng cái thất thần không nhìn thấy cái gì cả.
Nghe mọi người bàn tán xì xào, bất luận thế nào cũng là Lý Vân Tiêu hẳn phải chết không thể nghi ngờ, đám người Đinh Linh Nhi nghe xong nội tâm xiết chặc, mặc dù biết Lý Vân Tiêu thần thông mạnh mẽ cũng sinh ra lo nghĩ.
La Anh và các cường giả ánh mắt rung động mạnh mẽ, vừa rồi bọn họ đã quá khinh thường, vậy mà bị Lý Vân Tiêu ám toán, bị kim quang đâm vào mắt, lập tức mù tạm thời, không thể nhìn thấy kiếm quang kia cho nên thất vọng.
Mà khiến người ta khiếp sợ là, trong lúc sống chết trước mắt, Lý Vân Tiêu lại muốn che dấu tai mắt của mọi người, hắn rốt cuộc muốn che dấu cái gf? Che dấu một chiêu kiếm thức kia? Chẳng lẽ có cái gì không muốn người ta nhận ra sao?
Lần này ngay cả Tu Đan Hà cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, bởi vì dùng tu vị của hắn rõ ràng phát giác được Lý Vân Tiêu cũng chưa chết, thậm chí còn không có bị thương nặng.
Biển lửa trong kết giới, dù sao lực lượng kiếm quang Tinh Diệt quá yếu, tuy phá vỡ mấy đạo viêm dương chi hỏa, nhưng mà vẫn oanh kích lên người của hắn.
Ma Thiên Chiến Giáp bao phủ thân thể, ngăn cản hỏa diễm xâm nhập, nhưng giờ phút này Ma Thiên Chiến Giáp không còn ma khí, cũng giống như huyền khí không có linh khí, cơ bản không sinh ra tác dụng gì, rất nhiều viêm dươngvẫn trùng kích lên người Lý Vân Tiêu, thiêu đốt thân thể của hắn.
Trong hỏa diễm hừng hực này, hắn cũng không phải sợ có người nhìn thấy, một chút kim quang sinh ra trên làn da ngăn cản viêm dương thiêu đốt và hấp thu chúng đi, bổ sung chữa trị thân thể. Mặc dù chỉ là bất diệt kim thân giai đoạn sơ cấp, nhưng mà đã đạt tới cân đối, làm cho miệng vết thương khôi phục rất nhanh.
Trương Sùng mở miệng nói:
- Viêm dương chi lực đã tiêu tán không còn bao nhiêu, bỏ kết giới đi.
Hắn dẫn đầu hóa thành kim quang bay trở lại đội ngũ Kim Tiền Bang, kết giới trên bầu trời yếu đi rất nhiều.
Hai người khác cũng thu tay lại, viêm dương chi hỏa khuếch tán ra ngoài, đám võ giả cấp thấp chung quanh chạy thục mạng.
Nhưng viêm dương chi lực đã nỏ mạnh hết đà, sau khi bốc cháy ngắn ngủi đã dập tắt, mà hỏa diễm tiêu tán xuất hiện thân ảnh Lý Vân Tiêu, mặc dù không phải lông tóc ít bị tổn thương, nhưng cũng không có việc gì, trên mặt vẫn tươi cười.
- Cái này...
Tất cả mọi người cảm thấy đầu óc bị lôi đình đánh trúng, mất đi năng lực suy nghĩ, cả đám mở to mắt như hạt châu, văn vê tròng mắt, cho rằng đang nhìn lằm.
- Làm sao có thể... Thập Nhật Đồng Thiên cũng không thể giết hắn...
Tu Đan Hà lần này cũng sợ run, triệt để phát mộng.
- Ân, kẻ này có quá nhiều bí mật. Công tử ngày sau gặp gỡ, ngàn vạn phải cẩn thận.
La Anh nhẹ giọng dặn dò, Đường Tâm bên cạnh trừ hoảng sợ ra, nhiều hơn chính là ngưng trọng và trầm tư.
Lương Ngọc Y sau khi thi triển Thập Nhật Đồng Thiên thì tinh khí thần giảm đi trên phạm vi lớn, sắc mặt bắt đầu tái nhợt.
Tuy nàng cũng nghĩ tới Lý Vân Tiêu chưa chắc chết dưới chiêu này, nhưng không có nghĩ tới lại dễ dàng phá giải, hơn nữa hồn nhiên không có việc gì, mà bản thân mình tiêu hao linh khí quá lớn.
Dù sao nàng cũng là cường giả mạnh mẽ, sau khi khiếp sợ đã lập tức khôi phục lại bình tĩnh, thân ảnh trở nên nhạt đi trên không trung, cuối cùng chậm rãi biến mất.
- Ẩn vào hư không sao? Chiêu thức rất quê mùa a.
Lý Vân Tiêu cười cười, thần thức tản ra, trong lúc này hắn nhíu mày, kinh ngạc nói:
- Kỳ quái, cũng không có không gian chấn động, nàng làm sao tiến vào hư không? Vậy làm sao biến mất chứ?
Lần này không chỉ có Lý Vân Tiêu, thân hình cường giả bốn phía chấn động, bởi vì bọn họ cũng phát hiện vấn đề, Lương Ngọc Y ẩn vào không gian chẳng đơn giản như vậy.
Vèo!
Đột nhiên một đạo hư ảnh hiện ra bên trái Lý Vân Tiêu, một đạo kiếm quang chém tới.
Trong lòng Lý Vân Tiêu cả kinh, thẳng tới khi Lương Ngọc Y ra chiêu thì hắn mới cảm giác được đối phương, tinh thần lực trên mi tâm tản ra, đảo qua không gian bộ phía, hắn thuấn di ra xa xa, tránh né kiếm quang vừa rồi.
- Thuấn gian di động?
Mọi người cả kinh rồi, đây chính là tuyệt mỹ rất mạnh chỉ có bát giai đại thuật luyện sư mới có thể thi triển ra.
- Ồ?
Không trung truyền đến âm thanh của Lương Ngọc Y, hiển nhiên cũng kinh ngạc khi hắn thuấn di, sau đó rốt cuộc không bắt được dấu vết của Lương Ngọc Y nữa.
Nhâm Quang Nhiễm nhịn không được nói:
- Nha, hai người này có át chủ bài phía sau, chẳng lẽ Lý Vân Tiêu là bát giai thuật luyện sư sao? Hắn làm sao biết thuấn gian di động?
Những lời này làm nội tâm của mọi người chấn động mạnh mẽ, nếu thật là bát giai đại thuật luyện sư, vậy thì quyết đấu thuật đạo ai ngăn cản nổi?
Người nghĩ tới điểm này đều thất thần, vốn không nhìn tốt Thiên Nguyên thương hội, chẳng lẽ sắp trổ hết tài năng, trở thành hắc mã lớn nhất sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.