Chương trước
Chương sau
Đường tâm bộ dáng quần chúng thuần túy, nói:
- Lương Ngọc Y là cao thủ trong thương minh ai cũng biết, thực lực khó có thể đoán chừng, dám nói có người nào trong thế hệ trẻ áp qua nàng, sợ rằng cũng chỉ có Lệ Phi Vũ. Tuy Vân thiếu chỉ có tu vị Võ Hoàng nhưng cho người ta cảm giác thần bí khó lường, dường như cũng có không ít chủ bài, rất khó đặt cược.
Tiền Vô Địch cười nói:
- Chơi nhỏ mà thôi, có gì mà sợ. Hôm nay ta miệng tốt, Lý Vân Tiêu thấy thế nào cũng lâm vào hoàn cảnh xấu, đánh bạc hắn thắng một bồi một, đánh bạc Lương Ngọc Y thắng hai bồi một, chư vị thấy thế nào?
Đường tâm gật đầu nói:
- Tỉ lệ đặt cược của ngươi từ tình huống trước mắt mà xem, dường như rất công đạo hợp lý. Nói thật, ta thấy thế nào Lý Vân Tiêu cũng không có khả năng thắng, nhưng ta là người ưa thích hắc mã, ta áp Lý Vân Tiêu thắng, áp một ngàn vạn trung phẩm linh thạch.
Tiền Vô Địch lộ ra vẻ châm chọc, cười nhạo nói:
- Một ngàn vạn? Không ngờ ngươi cũng dám lấy ra đánh bạc, đánh nhỏ như thế thật mất mặt a.
Đường tâm cười nói:
- Ha ha, được rồi. Lại thêm vào một ức trung phẩm nguyên thạch, nhưng mà đánh cược Lương Ngọc Y thắng.
Trong mắt Tiền Vô Địch hiện ra một tia bất đắc chí, ở trong mắt mọi người, trừ đám người Thiên Nguyên thương hội ra, sợ rằng chỉ có hắn hiểu thực lực Lý Vân Tiêu nhất. Ngày đó tại Tu Di Sơn, tiểu tử này dùng tu vị Võ Vương cặn bã có thể chống lại tồn tại khủng bố như Đế Già một hai, lúc ấy mơ hồ đánh giá là thực lực Võ Hoàng, mà bây giờ thực lực của hắn là Võ Hoàng, nếu nói hắn không có lực lượng đánh với Võ Tôn một trận, đánh chết Tiền Vô Địch hắn cũng không tin tưởng.
Trương Sùng cười nói:
- Vô Địch thiếu gia, thực lực kém xa như thế mà ngươi cũng dám mở đánh cược? Sẽ không sợ Kim Tiền Bang phá sản? Tu vị Võ Hoàng nhị tinh muốn thắng Lương Ngọc Y sao, ta đây áp năm ức nguyên thạch hắn thua!
Hắn nói xong, trực tiếp ném ra một túi trữ vật, lấy năm ức nguyên thạch áp Lương Ngọc Y thắng.
Trong lòng Tiền Vô Địch mừng thầm, trên mặt lại mang theo vẻ sầu khổ, nói:
- Trương trưởng lão muốn hại ta a!
- Hừ, người không biết không sợ ah
Ánh mắt Tu Đan Hà lạnh lùng nhìn qua, lạnh giọng nói:
- Ta áp năm mươi tỷ nguyên thạch, đánh cược Lương Ngọc Y thắng, ngươi dám tiếp không?
Đám người đứng ngoài đều hoảng sợ hít khí lạnh, năm mươi tỷ nguyên thạch, đủ để đập chết một tiểu thương hội, cho dù là bảy cự đầu của thương minh cũng không phải tùy tiện có thể thuyên chuyển.
Tâm tư Tiền Vô Địch vốn vui sướng cũng khiếp sợ và ngưng trọng, mặc dù hắn có lòng tin với Lý Vân Tiêu thế nào, nhưng dám đánh cược lớn như thế, tâm thần cũng trở nên bất định không thôi, vạn nhất thua thì hắn phải bồi hai mươi lăm tỷ, số lượng này đủ để phụ thân đại nhân chụp chết hắn rồi.
Trên trán của hắn đầy mồ hôi lạnh, hành động bất định, hắn ngẩng đầu lên nhìn qua khóe miệng cười vui vẻ của Lý Vân Tiêu, lúc này nội tâm khẽ động, nói:
- Tiếp, đương nhiên tiếp, đã bắt đầu mở đánh bạc, bao nhiêu cũng tiếp.
Trương Sùng kinh hãi, vội la lên:
- Thiếu gia, số tiền kia...
Tiền Vô Địch khoát khoát tay, nhẹ giọng truyền âm nói:
- Trương trưởng lão yên tâm, Lý Vân Tiêu chiến thắng tỷ lệ thật lớn, ta thắng chắc rồi.
Trương Sùng ngạc nhiên, hắn đứng ở đó nhìn qua Lý Vân Tiêu, dường như muốn nhìn thấu hắn từ trong ra ngoài, thực sự không thể phát hiện có gì khác biệt, chỉ là một tên Võ Hoàng nhị tinh mà thôi.
- Tốt, có gan!
Ánh mắt Tu Đan Hà lạnh lùng quét qua, nhìn qua các thương hội phục thuộc, nói:
- Chư vị chẳng lẽ không định kiếm chút tiền sao?
Những thương hội phụ thuộc Thiên Nhất Các nghe thế lập tức kêu lên, nhao nhao đặt cược. Trong mắt Tu Đan Hà, bọn họ không dám không đánh bạc, đồng thời cũng tồn tâm tư kiếm chút tiền, dù sao thực lực Lương Ngọc Y bày ra ở đó, hơn nữa Tu Đan Hà dám đặt năm mươi tỷ thì có thể thấy được tự tin rất lớn.
Lập tức một ngàn vạn, năm ngàn vạn, một ức... Tất cả đều đặt cược.
Còn có người Tứ Cực Môn cùng Vạn Bảo Lâu cũng không cam lòng rớt lại phía sau, các thẻ đánh bạc chồng chất đi qua, ai cũng không muốn buông tha cơ hội kiếm tiền này, cũng có một ít áp Lý Vân Tiêu, nhưng mà ở mức nhỏ nhất.
Rất nhanh áp Lương Ngọc Y thắng đã lên hơn hai trăm tỷ trung phẩm nguyên thạch, toàn thân Tiền Vô Địch đổ mồ hôi lạnh, có chút thừa nhận không nổi áp lực quá lớn, khổ sở nói:
- Nha, các ngươi quá đen rồi, áp đến hai trăm tỷ, đây không phải muốn giết ta sao?
Đường tâm cười nói:
- Ha ha, lúc này mới phù hợp với thân phận và khí phách của Vô Địch công tử a.
Đường Tâm cũng áo năm ức nguyên thạch Lương Ngọc Y thắng, nhìn thấy mọi người cảm xúc nô nức tấp nập, lại áp thêm một tỷ, không ít võ giả càng xuất bảo bối ra thế chấp, tận khả năng kiếm chút nguyên thạch.
So sánh với Lý Vân Tiêu bên kia chỉ áp chưa tới một ức nguyên thạch, quả thực là quá keo kiệt.
- Thiên Nguyên thương hội áp Lý Vân Tiêu chiến thắng, năm mươi tỷ trung phẩm nguyên thạch.
Đinh Linh Nhi chậm rãi mở miệng, lập tức ngữ kinh toàn trường.
Nhưng tất cả mọi người nghĩ lại, nếu như võ quyết mà thua, Thiên Nguyên thương hội sẽ bị loại thật lớn, đến lúc đó cả thương hội sẽ gặp nguy hiểm bị thâu tóm, chỉ là năm mươi tỷ cũng chưa đủ thành đạo.
Đây cũng là toàn bộ nguyên thạch trước mắt Đinh Linh Nhi có thể triệu tập ra, nếu không cũng không có mà đặt. Không phải bởi vì sinh tử tồn vong của Thiên Nguyên thương hội sin, càng là vì nàng hiểu rõ thực lực của Lý Vân Tiêu.
Trong thiên hạ người có thể đánh bại Lý Vân Tiêu thì có, nhưng tuyệt đối không có Lương Ngọc Y, người khác có thể đánh bại hắn, trong thế hệ trẻ chưa xuất hiện.
Mạc Tiểu Xuyên cũng mở miệng nói:
- Thanh Thiên Tru Đãng Ma Kiếm này của ta thế chấp năm mươi tỷ nguyên thạch, được chứ?
Tiền Vô Địch sững sờ, cười khổ nói:
- Đương nhiên đủ, ngươi cũng muốn áp Lý Vân Tiêu?
- Đương nhiên
Mạc Tiểu Xuyên lườm hắn một cái, ngạo nghễ nói:
- Nếu như Vân thiếu thua, đầu của ta cũng thua, cần kiếm làm gì?
Tiền Vô Địch choáng váng, nói:
- Đây cũng phải..., được rồi, coi như ngươi năm mươi tỷ.
Nội tâm của hắn thì thở ra mọt hơi, tiền đặt cược hai bên tuy cách biệt, nhưng mà tiếp cận cân đối, cho dù phương nào thắng thì hắn cũng không trở thành mất quá thảm, chỉ lợi nhuận giảm nhỏ đi mà thôi.
- Mới một trăm tỷ, khó chịu ah!
Lý Vân Tiêu kêu lên, hào quang lóe lên trong tay, lập tức linh khí hỏa hệ ập tới.
Trước người Tiền Vô Địch đột nhiên xuất hiện một đống Nam Hỏa Kim Tinh Nguyên, tản linh khí khủng bố.
- Những Nam Hỏa Kim Tinh Nguyên này thế chấp năm mươi tỷ trung phẩm nguyên thạch, áp ta thắng.
Tất cả mọi người kinh hãi, trong ánh mắt mang theo dáng vẻ tham lam, nhiều Nam Hỏa Kim Tinh Nguyên như thế, đồng đẳng với cực phẩm nguyên thạch ah, đặc biệt là những võ giả hỏa hệ càng há to mồm.
Trương Sùng cầm lấy một khối tinh nguyên cẩn thận phân biệt, gật đầu nói:
- Thật là Nam Hỏa Kim Tinh Nguyên, số lượng thật nhiều. Sợ rằng Lôi Phong thương hội cũng chưa chắc có nhiều như thế a, không biết ngươi lấy từ chỗ nào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.