Chương trước
Chương sau
Trưởng lão kia kinh ngạc nói:
- Cái này... Vậy mà điên rồi...
Lúc trước ba phụ tử còn đứng đầu thương hội La Khúc, bây giờ một chết, một phế, một điên, chênh lệch cực lớn này khiến mỗi người thương hội La Khúc đều cảm thấy tâm thần đại chấn, cảm giác khó có thể tiếp nhận nổi.
Trong mọi người chỉ có Mạc Tiểu Xuyên đã nhận ra vừa rồi Lý Vân Tiêu đã trực tiếp thi triển tinh thần công kích, làm vỡ nát thức hải thiếu niên kia, lúc này mới khiến hắn bị điên như thế.
Lý Vân Tiêu nói:
- Ta đếm ba tiếng, nếu không nguyện thần phục thì đây chính là kết cục.
Hắn nhẹ nhàng giơ chỉ bắn ra một đạo kiếm quang, trực tiếp chém đầu Ngô Kim Tôn xuống, sau đó năm ngón tay khẽ trảo, trực tiếp bay vào trong tay hắn, mang theo đầu kia nhìn về phía mọi người, nói:
- Một.
Mọi người chấn động toàn thân, không khỏi cảm thấy hàn khí toát ra, cảm nhận được loại khí tức khủng bố coi thường thương sinh, giết người như ngóe trên người hai người Lý Vân Tiêi. trong đó còn có ba gã trưởng lão cấp bậc Võ Đế cũng chấn động thân hình, không dám lên tiếng.
Thanh âm Lý Vân Tiêu kéo ra thật dài, mang đến cho người áp lực tâm lý cực lớn, nguyên một đám đưa mắt nhìn nhau, xem thử động tác của ngươi khác, ý định ôm đoàn sưởi ấm.
- Thương hội Thiên Nguyên thân là một trong bát đại thương hội, vậy mà lấy mạnh khi yếu, dùng lớn áp nhỏ, không sợ bảy đại thương hội khác liên thủ trấn áp các ngươi sao?
Một gã lão giả nổi giận đùng đùng, cũng không chịu nổi loại không khí áp lực này, mở miệng phản kháng.
Ánh mắt Lý Vân Tiêu rơi vào trên người hắn, là là tồn tại Võ Tôn đỉnh phong, ngay cả Võ Đế cũng không phải. Ba gã Võ Đế khcá ngược lại không hề nói một tiếng, tựa hồ đã thật sự sợ hãi.
Lý Vân Tiêu lạnh lùng nói:
- Trước khi bảy đại thương hội liên thủ trấn áp, thì ta trước tiên trấn áp ngươi trước.
Thoại âm rơi xuống, ánh mắt Mạc Tiểu Xuyên chuyển động, lão giả Võ Tôn đỉnh phong kia lập tức cảm thấy toàn thân băng hàn, khủng bố tử vong lan tràn ra, hắn rống lớn nói:
- Không, các ngươi không thể giết ta, ta là người của thương hội Thiên Nhất, nếu các ngươi giết ta sẽ khiến hai phái khai chiến.
- Ah?
Lý Vân Tiêu kinh ngạc cười, ngăn Mạc Tiểu Xuyên lại, nói:
- Úc, Thiên Nhất Các nha, không thể quản giáo đám cho các ngươi, lại thả ra cắn người, có phải nên xử tội ngươi không?
Lý Vân Tiêu lạnh như băng nói
Lão giả kia trên trán đều là mồ hôi, run rẩy nói:
- Việc này quá nhiều, ta chỉ là một quản sự nhỏ không thể làm chủ được được, để ta trở về bẩm báo lên trên xem định đoạt thế nào? Thương hội La Khúc này dù sao cũng là phụ thuộc của Thiên Nhất Các, mong rằng hai vị đại nhân hạ thủ lưu tình, ngày sau đại quản sự nhà ta tất nhiên sẽ đến thăm nói chuyện rõ ràng với Đinh tiểu thư.
Lý Vân Tiêu cười lạnh nói:
- Ah? Ngươi có thể chi phối đại quản sự nhà ngươi sao?
Lão giả kia sững sờ, nói:
- Tự nhiên không thể.
Lý Vân Tiêu sắc mặt phát lạnh, phẫn nộ quát:
- Đã không thể, vậy sao dám khoe khoang khoác lác, ngày sau nhất định sẽ khiến đại quản sự nhà ngươi đến giải thích rõ ràng với tiểu thư nhà ta đây không phải là lừa dối ta sao?
- Cái này...
Cảm nhận được sát ý lạnh như băng trên người Lý Vân Tiêu, mồ hôi to như hạt đậu chảy xuôi xuống, lão giả vội vàng nói:
- Thương hội Thiên Nguyên chính là một trong thất đại thương hội, đại quản sự nhà ta tự nhiên sẽ cẩn thận đối đãi, tự mình đến là việc không thể nghi ngờ.
Lý Vân Tiêu lạnh lùng nói:
- Ngươi cũng biết thương hội Thiên Nguyên ta là một trong bảy đại cự đầu của Thương Minh, đã như vậy còn dám khiêu khích. Thiên Nhất Các các ngươi vô tình vô nghĩa, nhưng thương hội Thiên Nguyên ta cũng không thể như vậy, hôm nay khiển trách ngươi một chút là được, trở về nói cho ngươi đại quản sự nhà ngươi biết, nếu không chịu đòn nhận tội, đến nhà xin lỗi, vậy thì Thuật Võ lưỡng hội của Thương Minh thương hội Thiên Nguyên ta cũng không tham gia nữa, trước khi mở ra, dùng hết toàn bộ lực lượng của Kim Phong Ngân Mang cũng muốn liều mạng với Thiên Nhất Các các ngươi, lưỡng bại câu thương.
Lão giả trong nội tâm đại chấn, thầm nghĩ Kim Phong Ngân Mang của thương hội Thiên Nguyên quả nhiên xuất hiện sao, hắn vội vàng ôm quyền nói:
- Lời các hạ nói ta nhất định đều chuyển cáo cho đại quản sự nhà ta, như vậy xin cáo từ trước.
Lý Vân Tiêu nói:
- Tiểu Xuyên, cho hắn chút khiển trách. Ân, hãy phế bỏ đan điền hắn đi, lại tiễn hắn một đoạn đường.
- Cái..., cái gì?
Lão giả kia hoảng sợ kinh hãi, sợ hãi nói:
- Đại nhân, không phải nói chỉ khiển trách nhỏ thôi sao?
Phế bỏ đan điền của một võ giả, tương đương với đã triệt để phế đi người này. Trừ đi một ít thứ mờ ảo trong truyền thuyết, không có thứ gì có thể trị liệu đan điền đã hỏng cả. Mà những vật mờ ảo kia thì dù là Thánh Vực Hóa Thần Hải cũng chưa chắc đã có. Nói cách khác người bị phế đi đan điền trên cơ bản đã bị phế rồi.
Lý Vân Tiêu lạnh lùng nói:
- Phế đan điền chỉ là trừng phạt nhỏ, nếu muốn trừng phạt lớn thì đó chính là lột da của ngươi, rút xương cốt của ngươi, mang ngươi ra đốt đèn trời rồi
Không chỉ lão giả Thiên Nhất Các kia, mà tất cả người thương hội La Khúc đều cảm thấy toàn thân lạnh buốt, dưới ánh mặt trời cũng không cảm giác được chút ấm áp nào cả, trên xướng sống lưng nổi lên từng đợt gió lạnh.
- Đừng, đừng, đại nhân đừng a.
Lão giả đau khổ cầu khẩn nói:
- Nếu phế đan điền ta, vậy thì cuộc đời này của tại hạ cũng triệt để xong đời rồi.
Mạc Tiểu Xuyên hừ lạnh một tiếng, thân ảnh chớp động, chỉ nghe thấy "Phanh" một tiếng, chỗ đan điền lão giả kia lóe ra một đạo quyền mang, lập tức như vòng xoáy cuốn tới linh khí cực lớn, đúng là đan điền bị phá, linh khí tiết ra ngoài.
- Nếu đã có chủ ý với thương hội Thiên Nguyên, vậy thì phải làm tốt giác ngộ tùy thời vẫn lạc ah, thân.
Mạc Tiểu Xuyên nói một tiếng v, sau đó vung tay lên, một đạo kình khí cuốn tới lão giả kia, đánh bay về phía Thiên Nhất Các ở xa xa.
- Đúng rồi, đã quên nói cho các ngươi biết một chuyện. Lệ Phi Vũ đại nhân của Vạn Bảo Lâu đã nói, nếu muốn đối phó ta, xin mời trước hỏi qua Vạn Bảo Lâu bọn hắn đã. Những lời này cũng làm phiền ngươi cùng nói cho đại quản sự nhà ngươi biết.
Lý Vân Tiêu nhàn nhạt bổ sung nói, thanh âm lại khuếch tán khắp bốn phương tám hướng, người chung quanh đều nghe được rõ ràng..
Đặc biệt là người thương hội La Khúc, nguyên một đám toàn thân đại chấn, chỉ cảm thấy yết hầu một hồi khô khốc.
Khó trách đối phương không hề sợ hãi Thiên Nhất Các, thì ra là có Vạn Bảo Lâu ở sau lưng làm chỗ dựa, Tống Nguyệt Dương Thành xảy ra đại sự rồi sao?
Ánh mắt Lý Vân Tiêu nhìn về phía mọi người thương hội La Khúc, mỗi người nhìn sang, lộ ra một tia dáng tươi cười thuần khiết, nói:
- Chư vị, nên đến phiên chúng ta nói chuyện chánh sự rồi. Ba tiếng vừa rồi tiếp tục đếm a, vừa rồi đã đếm tới hai rồi, như vậy tiếp theo chính là...
Một gã cường giả Võ Đế sắc mặt trắng bệch, vội vàng nói:
- Đại nhân, chúng ta nguyện ý quy thuận thương hội Thiên Nguyên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.