- Bảo vật thất giai? Nhiều như vậy?
Mọi người lần nữa trợn tròn mắt, mặc dù không khiếp sợ như Bắc Thiên Hàn Tinh Thiết lúc trước, nhưng mỗi người đều ngây dại, cái này it nhất cũng có hơn ngàn hạt châu a?
Tất Diệp cười nói:
- Thiên hạ thật không có bảo bối làm khó được Cửu Di, linh khí cuản hững Băng Ngọc Châu này chư vị cũng có thể cảm thụ được, mỗi một viên đều là vật khó được. Tất cả đám này, toàn bộ đổi thành nguyên liệu luyện chế chiến giáp. Đảo Tự Tại ta thừa thải những hải vật này, nhưng lại rất thiếu các loại quáng nguyên luyện chế huyền khí chiến giáp, đây cũng một trong các nguyên nhân hai người chúng ta đến đại lục, hi vọng đổi lấy một ít nguyên liệu về.
Hồ Lô Tiểu Kim Cương đột nhiên mở miệng nói:
- Đảo Tự Tại đột nhiên muốn đổi lấy đại lượng nguyên liệu, không biết cần làm chuyện gì, chẳng lẽ mâu thuẫn giữa Hải tộc Bắc Hải và các ngươi đột nhiên trở nên gay gắt.
Tất Diệp và Ánh Bác đều đồng thời biến sắc, âm thanh lạnh lùng nói:
- Đây là chuyện của chúng ta không liên quan đến Vân thiếu, nếu Vân thiếu có tài liệu tốt, hoan nghênh hối đoái.
Lý Vân Tiêu đối với mấy hạt châu này cũng động tâm không thôi, nếu mình có thể nuốt vào, thực lực tất nhiên sẽ đột nhiên tăng mạnh, nhưng nguyên liệu luyện chế chiến y, hắn tuy có chút ít, nhưng cũng cũng không nhiều, trong lúc nhất thời liền do dự.
Tất Diệp nhìn Hồ Lô Tiểu Kim Cương, lạnh nhạt nói:
- Bắc Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806096/chuong-952.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.