Lưu Phong cười lạnh không thôi, người còn lại cũng đều hừ lạnh. Dương Bình cũng có chút không thoải mái, nói:
- Vân thiếu cùng Lệ công tử một đường đến đây, chắc hẳn cũng mang theo không ít bảo bối, không bằng lấy ra để chúng ta kiến thức một phen xem sao.
Hồ Lô Tiểu Kim Cương khẽ nói:
- Bảo vật ta tự nhiên có, nhưng ta thứ ta muốn, các ngươi lại không lấy ra được, ta cần gì phải lấy ra bảo bối để biểu hiện chứ?
Cảnh Tinh cũng hừ lạnh nói:
- Tuy rằng thành Vũ Phong chỉ là nơi chật hẹp nhỏ bé, nhưng cũng là cứ điểm khơi thông tất cả các thành trì lớn ở Bắc Vực, các loại trân bảo trao đổi tự nhiên không phải ít. Chẳng lẽ Vân thiếu muốn nói đến ngôi sao trên trời? Mặc dù là tinh thần thiên thạch, cũng chỉ là vật thông thường thôi.
Hồ Lô Tiểu Kim Cương nói:
- Thứ ta muốn, Vạn Bảo Lâu hẳn là có. Ta cần một loại thủy nguyên tố biến dị, tồn tại tới gần bổn nguyên, hơn nữa số lượng cũng không ít.
- Nguyên tố biến dị, bổn nguyên chi lực.
- Ha ha.
Mọi người đều giật mình, lập tức không ít người cười ha hả, trên mặt đều lộ vẻ trào phúng.
Lưu Phong cười khẩy nói:
- Nguyên tố biến dị bổn nguyên, tồn tại có thể so với tài liệu đỉnh cấp cửu giai, giá trị thậm chí còn ở trên, ngươi lấy cái gì để đổi?
Hồ Lô Tiểu Kim Cương nói:
- Thứ có thể đổi có rất nhiều, mấu chốt là các ngươi không có.
- Hừ, quả thực buồn cười.
Lưu Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806095/chuong-951.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.