Ba người vô cùng giật mình, công tử của bọn họ thân thể ngàn vàng, tuyệt đối sẽ không chết như vậy, đám người trong tửu lâu vẻ mặt cổ quái và sợ hãi, ba người tu vị Võ Hoàng bắt đầu run rẩy.
Một người trong đó run rẩy nói:
- Ngươi, các ngươi vậy mà giết công tử của chúng ta, ngươi, các ngươi, chết, chết chắc rồi...
Lý Vân Tiêu lạnh nhạt nói:
- Chết chẳng phải chết, mỗi ngày chết nhiều người như vậy, có khác gì một con chó chết đi đâu.
- Ngươi..., ngươi cũng biết công tử nhà ta là người nào không?
Tên võ giả này vẻ mặt sầu thảm, bi thiết nói:
- Cái này không chỉ có các ngươi cũng bị diệt toàn tộc, tựu ngay cả chúng ta mấy cũng muốn đã bị liên quan đến."
Lý Vân Tiêu nói:
- Ah? Hẳn là địa vị rất lớn? Công tử nhà ngươi là hội trưởng tổng bộ Hóa Thần Hải hay là một trong ba vị đại nhân của Thánh Vực đây?
- Cái này... Ngươi đừng vội sính miệng lưỡi, ngươi đã xông đại họa ngập trời rồi, chờ diệt tộc đi.
Tên võ giả này tức giận khó nén, nghĩ đến mình cũng bị tai bay vạ gió, hận không thể giết chết người người, nhưng từ tình thế giao thủ, hiển nhiên không phải đối thủ của người ta.
Giờ phút này mọi người đều ngất lịm, không ít người biến sắc, sợ hãi nói:
- Vương Đạt chết rồi? Làm sao có thể...
Xem ra nam tử cẩm bào này lai lịch không nhỏ, khách nhân trong sảnh đường vô cùng kinh hãi, không ít người bắt đầu nhao nhao rời khỏi, sợ liên quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806080/chuong-936.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.