Đàm Địa Quân đánh gãy Lý Vân Tiêu tu luyện, nói:
- Vân thiếu, mấy người chúng ta sẽ theo ngươi xuống dưới.
Lý Vân Tiêu mở mắt ra, lực hấp thu cũng biến mất, lập tức dị tượng biến mất, nói:
- Vậy làm phiền chư vị!
Sau đó liền đứng người lên, cùng Hồ Lô Tiểu Kim Cương đi vào trong cửa vào.
Tễ Lâm, Đàm Địa Quân, Tuân Tri Minh, Tiêu Minh Huy bốn người theo sát phía sau, đám người còn lại tiếp tục tu luyện, chờ tin tức.
Trong tế đàn lờ mờ, dưới tình huống này không cách nào dùng thần thức dò xét, chỉ có thể ngưng tụ ra hỏa diễm chiếu sáng, lập tức chiếu rọi nơi đây sáng ngời.
Bên trong vậy mà thập phần đơn giản, không có phức tạp và nguy hiểm như bọn họ nghĩ, đây là một đại điện, trung ương có một pho tượng to lớn. Mà Mạc Tiểu Xuyên ngồi xếp bằng trước pho tượng, thần thái tường hòa, thu liễm tất cả nguyên khí, thành kính cầu nguyện.
Năm người tiến lên thật nhanh, ở trên không lập tức hình thành trận thế bao phủ, vây Mạc Tiểu Xuyên vào trong đó.
Thần sắc Lý Vân Tiêu ngưng trọng, trong lúc đó dường như phát hiện cái gì, đột nhiên ngẩng đầu lên, toàn thân chấn động, hoảng sợ thiếu chút nữa kinh hô.
Chỉ thấy vật liệu đá này điêu khắc một nữ nhân, dung mạo quỷ dị xem không rõ ràng, mà từ hình thể, vậy mà giống như đúc pho tượng do Thiên Chiếu Khuyết Kim tạo thành.
- Hi!
Lý Vân Tiêu bị hình dáng pho tượng làm giật mình, trong lòng hít khí lạnh, chỉ cảm thấy một dòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806058/chuong-914.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.