Hiệu suất chỉnh thể rất cao, tất cả mọi người sợ Bắc Đấu Tông đoạt được tiên cơ chiếm bảo tàng, một ít con số lẻ tùy ý, rất nhanh đã kiếm đủ mười tỷ trung phẩm nguyên thạch giao cho Lý Vân Tiêu.
Lý Vân Tiêu kinh ngạc nói:
- Trên người của chúng thật sự mang nhiều nguyên thạch như vậy? Chậc chậc, xem ra ta quá nhân từ. Thương minh cùng rắn rít địa phương quả nhiên đúng là có tiền, lần sau không thể lại khách khí như vậy.
Tễ Lâm tức giận nói:
- Lý Vân Tiêu, ngươi đừng quá phận, bọn họ sợ ngươi, Lôi Phong thương hội cũng không sợ ngươi.
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Ừ, hiểu, đi thôi!
Hắn nhìn Cẩn Huyên nói:
- Cẩn Huyên cùng đi đi, lưu ở bên ngoài ta càng lo lắng.
Trong lòng Cẩn Huyên ấm áp, nhưng lại khó chịu nói:
- Thực xin lỗi, Vân thiếu, một đường là ta liên lụy tới ngươi.
Lý Vân Tiêu cười to nói:
- Ha ha, làm gì liên lụy, ta cũng nhờ ngươi mới kiếm được nhiều nguyên thạch như thế. Chậc chậc, mười tỷ oa, hy vọng ngươi kéo thêm cho ta vài lần.
Mọi người đi theo phía sau, vẻ mặt đen lại, sắc mặt âm trầm.
Được Lý Vân Tiêu dẫn dắt, toàn bộ nối đuôi nhau mà vào, xâm nhập vào trong huyệt động, bên trong đen kịt, nhưng không ảnh hưởng tầm mắt của mioij người, hơn nữa trong động thập phần rộng rãi, cũng không phải hẹp như trong suy nghĩ của mọi người.
Cả thông đạo được xây bằng đá lớn, vừa bước lên, đúng là tài liệu tứ giai kim cương ngọc, hoàn toàn giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806048/chuong-904.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.