Chương trước
Chương sau
Người gọc này hắn không thèm nghiên cứu, ném cho Viên Cao Hàn. Viên Cao Hàn xem vài cái, dường như cũng không có quan tâm, so sánh với chuyện này, Lý Vân Tiêu cảm thấy không có nhiều thú trên thuật đạo và luyện khí có thể làm cho hắn hứng thú..
Bình Anh Dịch trên mặt cổ quái, ấp úng nói:
- Không có gì, chỉ là tượng ngọc mà thôi.
- Nha.
Lý Vân Tiêu không đếm xỉa tới "Ah" một tiếng, tiện tay thu lại, nói:
- Đúng là chơi rất tốt, cho ta mượn chơi bảy tám chục năm đi.
Bình Anh Dịch: "..." Hắn lau mồ hôi, vội vàng nói:
- Vân thiếu, thực không dám đấu diếm, vật kia là tượng thánh truyền thừa của Thiên Hạt Tông trước kia, dùng để truyền thừa công pháp vũ kỹ. Lôi Tâm Quyền mà ta học được chính là từ thánh tượng này truyền thừa xuống.
Vũ kỹ vô cùng cường đại không cách nào thông qua văn tự bình thường để mà ghi lại được, cũng không cách nào dùng thần thức khắc vào trong ngọc giản, hơn nữa là thông qua một ít tài liệu đặc thù ghi lại. Ví dụ như Lý Vân Tiêu sở học Đại Giới Thần Quyết, nó chỉ có thể truyền thừa bên trong Giới Thần Bi, mà không cách nào có thể tồn tại trên hậu thế.
- Thì ra là thế, vật kia ta giữ lại cũng vô dụng.
Lý Vân Tiêu trực tiếp ném tượng ngọc cho Bình Anh Dịch, hắn thi triển Lôi Tâm Quyền thì Lý Vân Tiêu cũng đã gặp qua, trong mắt võ giả bình thường thì vô cùng cường đại, với hắn mà nói thật sự là đồ chơi cho con nít, không đáng tiền nhất.
Bình Anh Dịch sững sờ một chút, thứ hắn xem ra đáng giá nhất lại là đồ bỏ đi, kinh ngạc đứng ở đó không biết nói cái gì.
Lý Vân Tiêu không hề để ý đến hắn, trực tiếp ngồi xếp bằng xuống tiến vào tu luyện.
Trong mắt Bình Anh Dịch hiện ra một tia tàn khốc, thần tình trên mặt âm trầm bất định. Lý Vân Tiêu dám ở trước mặt hắn không hề phòng bị tu luyện, lá gan to lớn vượt quá hắn đoán trước.
Hắn và Thượng Quan Ngọc Âm sắc mặt ngưng trọng, hai người trao đổi ánh mắt một chút, Thượng Quan Ngọc Âm lắc đầu, ý bảo hắn không nên xằng bậy.
Bình Anh Dịch kiềm chế xúc động muốn chụp chết Lý Vân Tiêu, cùng Thượng Quan Ngọc Âm bay lên không trung vài trăm mét ngồi xuống, bọn họ cũng không dám ở quá gần Lý Vân Tiêu.
Lý Vân Tiêu tiến vào Giới Thần Bi, trực tiếp thu hồi bức tượng vàng không phải vàng, ngọc không phải ngọc từ chỗ Viên Cao Hàn, cầm vào trong tay xem một lúc, thần thức rót vào trong đó, cẩn thận nghiên cứu, lúc này mới phát hiện cổ quái.
Bức tượng này không có gương mặt, nhưng bên trong lại phỏng theo cấu tạo nhân thể mà luyện thành, ngũ tạng lục phủ, kỳ kinh bát mạch đủ cả. Loại thủ pháp luyện chế này chỉ có thể xuất ra từ tay của cửu giai đại thuật luyện sư, thuật luyện sư dưới cửu giai tuyệt đối không thể làm tinh diệu như thế.
Thần thức của hắn dọc theo kinh mạch của bức tượng kéo dài ra, cuối cùng tiến vào trong đan điền, lại bỗng nhiên xiết chặt, phát hiện kim quang chớp động, không thể dùng ánh mắt nhìn thấy.
- Kỳ quái.
Lý Vân Tiêu âm thầm nói thầm một câu, trực tiếp biến hóa xuất hiện trong đan điền của bức tượng, bắt đầu tìm kiếm các nơi.
Kim quang trong nơi này đã tắt, trở nên nặng nề, bắt đầu xuất hiện khí màu xanh, hóa thành lôi điện không ngừng chớp động.
- Lực lượng lôi đình thật cường đại, chẳng lẽ trong bức tượng này ẩn chứa mộc chi bản nguyên.
Lý Vân Tiêu vô cùng khiếp sợ, lôi điện vốn là ất mộc chi khí biến thành, bức tượng này trải qua vạn năm, Tiểu Thanh mượn nhờ lực lượng của Nặc Á Chi Chu biến hóa mà ra, vô hạn tới gần tại bổn nguyên chi lực. Nếu như bắt được ất mộc chi khí, đó chính là tồn tại sánh ngang tức nhưỡng, phượng hoàng chân hỏa cùng thái cổ cương phong đấy.
Hắn kinh dị nhìn qua lôi điện lóe lên, bắt đầu kinh nghi bất định.
Đột nhiên một đạo lôi điện đánh xuống, trực tiếp đánh vào linh hồn hiển ảnh của hắn, thức hải của hắn bình thản, vốn linh đài thức hải sóng êm biển lặng, trong chốc lát có lôi điện đầy trời, đánh tan tất cả tạp niệm bên trong, cả linh đài hoàn toàn đắm chìm trong lôi đình.
Toàn thân Lý Vân Tiêu chấn động, lập tức cảm nhận được pháp quyết bị lôi điện dánh vào thức hải khắc xuống, hắn lập tức thu liễm tâm thần, tùy ý lôi điện đánh khắp linh đài của mình, yên lặng lĩnh ngộ.
Nhưng mà bên ngoài chỉ trải qua mấy hô hấp, những chuyện xảy ra trong linh đài thức hải lại chẳng khác gì diễn ra mấy canh giờ, lực lượng lôi điện từ từ suy yếu.
Đan điền của bức tượng bình tĩnh lại, kim quang hiện ra, không có lăng lệ như lúc trước, mà là nhu hòa.
Lý Vân Tiêu biến hóa linh hồn hiển ảnh tiêu tán đi, hắn ngưng hình trong Giới Thần Bi, lộ ra vẻ trầm tư.
Vừa rồi đặt mình trong đó xác thực tiếp thụ một công pháp kỳ dị, công pháp này không có tên, nhưng lại một thân pháp chi thuật, thông qua lôi điện chi lực đạt tới hiệu quả thuấn di. Tu luyện tới cực hạn thậm chí có thể mang bản thể tu luyện thành lôi đình chi thân, cũng giống như Tiểu Thanh thân hóa lôi đình.
Nhưng mà phải có lôi hệ nguyên tố hoặc là ất mộc chi khí phụ trợ tu luyện, nếu không hiệu quả hết sức nhỏ bé. Hiệu quả cũng quan hệ tới phụ trợ mạnh yếu hoặc là thiên phú của bản thân.
Công pháp này dựa vào đó mà định ra, mang bản thể luyện thành lôi điện chi thân, thật sự quá biến thái. Nhưng đó là uy lực sau khi đại thành, bây giờ đối với Lý Vân Tiêu mà nói nó là gân gà, trong thời gian ngắn căn bản không dùng được.
- Bỏ đi, chờ sau này tìm được lôi đình rồi nói sau. Trong Giới Thần Bi thật có chút ất mộc chi khí, đó là cướp đoạt từ mảnh vỡ bản thể Tiểu Thanh, nhưng mà cần dùng chữa trị Giới Thần Bi, tuyệt đối không được vận dụng.
Hắn thở dài một hơi, không suy nghĩ thêm nữa, chữa trị Giới Thần Bi chính là đại sự hàng đầu hiện giờ.
Giờ phút này Viên Cao Hàn đang dùng phượng hoàng thần hỏa rèn luyện Thiên Hàn Tinh Thiết, tuy Lý Vân Tiêu truyền thụ quy tắc chi lực cho hắn, nhưng mà thuyên chuyển cũng cố hết sức, hắn cảm thấy kinh hãi trước uy lực của thần hỏa, cũng vô cùng vui mừng, thập phần hưởng thụ cảm giác điều khiển hỏa diễm thập giai.
Mà Cố Nguyệt Sinh khổ bức được an bài cải tiến những luyện phương của Tử Vân thương hội, dùng kiến thức thất giai thuật luyện sư của hắn ban đầu cũng có khó khăn, không hiểu chỗ xin mời Viên Cao Hàn dạy, Viên Cao Hàn cũng vui vẻ trả lời, hắn cũng rất thưởng thức Cố Nguyệt Sinh, những vấn đề kia mỗi lần đều là mấu chốt, hắn cũng giảng giải thập phần kỹ càng, làm cho hắn học được không ít.
Lý Vân Tiêu bay lên không trung, trước người hiển hóa Đại Giới Thần Quyết, luyện chế Giới Thần Bi hắn hoàn toàn không cách nào ra tay được, hiện tại duy nhất có thể làm chính là tận lực rót linh khí vào, thuyên chuyển lực lượng tự chữa trị của thần bi, khiến nó tự hành chữa trị, nhưng mà tốc độ quá chậm chạp.
Khi từ chỗ Bình Anh Dịch kiếm được mấy trăm vạn trung phẩm nguyên thạch hao tổn không còn, giống như muối bỏ biển, tình hình linh khí trong không gian chẳng được cải thiện.
- Không bằng chờ thương minh hội võ chấm dứt, quay trở lại thành Viêm Vũ một chuyến. Dùng linh khí dồi dào nơi đó, thậm chí không kém gì bảy đại siêu cấp thế lực, có lẽ có thể chữa trị Giới Thần Bi nhanh nhất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.