Người gọc này hắn không thèm nghiên cứu, ném cho Viên Cao Hàn. Viên Cao Hàn xem vài cái, dường như cũng không có quan tâm, so sánh với chuyện này, Lý Vân Tiêu cảm thấy không có nhiều thú trên thuật đạo và luyện khí có thể làm cho hắn hứng thú..
Bình Anh Dịch trên mặt cổ quái, ấp úng nói:
- Không có gì, chỉ là tượng ngọc mà thôi.
- Nha.
Lý Vân Tiêu không đếm xỉa tới "Ah" một tiếng, tiện tay thu lại, nói:
- Đúng là chơi rất tốt, cho ta mượn chơi bảy tám chục năm đi.
Bình Anh Dịch: "..." Hắn lau mồ hôi, vội vàng nói:
- Vân thiếu, thực không dám đấu diếm, vật kia là tượng thánh truyền thừa của Thiên Hạt Tông trước kia, dùng để truyền thừa công pháp vũ kỹ. Lôi Tâm Quyền mà ta học được chính là từ thánh tượng này truyền thừa xuống.
Vũ kỹ vô cùng cường đại không cách nào thông qua văn tự bình thường để mà ghi lại được, cũng không cách nào dùng thần thức khắc vào trong ngọc giản, hơn nữa là thông qua một ít tài liệu đặc thù ghi lại. Ví dụ như Lý Vân Tiêu sở học Đại Giới Thần Quyết, nó chỉ có thể truyền thừa bên trong Giới Thần Bi, mà không cách nào có thể tồn tại trên hậu thế.
- Thì ra là thế, vật kia ta giữ lại cũng vô dụng.
Lý Vân Tiêu trực tiếp ném tượng ngọc cho Bình Anh Dịch, hắn thi triển Lôi Tâm Quyền thì Lý Vân Tiêu cũng đã gặp qua, trong mắt võ giả bình thường thì vô cùng cường đại, với hắn mà nói thật sự là đồ chơi cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/805998/chuong-854.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.