Thương lộ ra mỉm cười, rốt cục an toàn, hắn mỉm cười nói:
- Tiểu Thanh, ngươi có thể đi cùng chúng ta không?
Tiểu Thanh lạnh lùng nhìn hắn, nói:
- Đợi ngươi chữa trị Hồn Thiên Nghi cũng không biết đến năm nào tháng nào, đến lúc đó ta tự sẽ tìm đến ngươi.
Nói xong hắn liền hóa thành một đạo lôi điện, trực tiếp phá không mà đi, hiển nhiên không muốn lưu lại đây nữa.
Trên mặt Đường Kiếp lộ ra vẻ thất vọng, nếu có thể mua chuộc được tiểu Thanh, đây chính là bao nhiêu trợ lực ah, dù Chu Tước Đao mất đi cũng đủ để đền bù rồi.
Hải Bắc Phi nhìn bọn người Thương, quát:
- Còn không mau cút đi, đợi lát nữa đoàn trưởng đại nhân có lẽ sẽ thay đổi chủ ý đấy!
Vũ hừ một tiếng, nhìn hắn một cái, chậm rãi nói:
- Hác Liên Thiểu Hoàng tuy rằng không phải chính nhân quân tử gì, nhưng nói chuyện coi như cũng nhất ngôn cửu đỉnh!
"Phanh! "
Vũ vừa nói xong, thân thể đã bị Hác Liên Thiểu Hoàng một quyền đánh bay ra ngoài, lưu lại một dải máu tươi, nhìn thấy mà giật mình.
Hác Liên Thiểu Hoàng cười hắc hắc, nói:
- Ta nói tha các ngươi, nhưng không nói không đánh nhừ tử các ngươi. Ở trước mặt ta sĩ diện, còn lần nữa thì cắt trứng chim ngươi.
Sắc mặt mấy người đều đại biến, nhìn bộ dạng Hác Liên Thiểu Hoàng quả thật giống như chuyện gì cũng có thể làm được, Thương trầm mặt, vung tay muốn rời đi, Dực thân ảnh khẽ động, còn không có quên Vũ Văn Cao ở xa xa, sau khi bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/805916/chuong-772.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.