Chương trước
Chương sau
- Chuyện gì xảy ra? Mau mau đứng vững a!
Bạch y nam tử sợ hãi rống to, trên U Minh Chiến hạm có hơn ba mươi vị Thuật luyện sư điều khiển mỗi cái phân đoạn, nhưng bất luận hắn kêu sợ hãi làm sao, cũng không thay đổi được xu thế rơi xuống, hơn nữa là càng lúc càng nhanh!
- Các ngươi đám Thuật luyện sư vô dụng này, ta muốn đem các ngươi từng cái từng cái chém cho heo ăn! Bình thường để cho các ngươi hảo hảo giữ gìn Chiến hạm, bây giờ lại bị một huyền khí không hiểu ra sao đè xuống liền hỏng rồi!
Bạch y nam tử nổi điên, biết khó cứu vãn nữa, trong nháy mắt rời đi, chạy về phía Kim Dương Chiến hạm.
Bất luận bọn họ là thế lực gì, U Minh Chiến hạm cũng là nội tình tuyệt đối, căn bản không tổn thất nổi! Vật liệu luyện chế một chiếc U Minh Chiến hạm cùng tiền nhân công, đủ để luyện chế hơn mười kiện huyền khí cấp tám rồi!
Hơn mười tên Vũ hoàng cường giả cũng thay đổi sắc mặt, hướng về hai bên chạy trốn.
U Minh Chiến hạm thực sự quá to lớn, mà phương hướng nó rơi rụng chính là trong hố lớn mà lúc trước bị nó bắn ra, không nghĩ tới lúc trước hung hăng bá đạo, dĩ nhiên là đào mộ cho mình!
Ầm ầm ầm!
Trên Chiến hạm truyền đến tiếng kêu rên rỉ, huyền khí đến cấp tám đều có linh tính nhất định, Chiến hạm cũng không ngoại lệ. Trong rên rỉ để lộ ra sợ hãi khi bị áp chế, tựa hồ đang ở dưới Giới Thần Bi run rẩy.
Lý Vân Tiêu ở rất xa lộ ra cười gằn nói:
- Đừng rên rỉ, nằm ở dưới huyền khí của ta hưởng thụ đi, cảnh tượng như thế này thật hèn mọn!
Tất cả mọi người đều là đầu óc quay cuồng, bất quá xem dáng vẻ của hai huyền khí này, thật là có chút ý tứ như vậy.
Nhưng rất nhanh mỗi một người đều tỉnh lại, này không phải là nhân loại hay yêu thú gì, bị ép đến không ngừng kêu thảm thiết rên rỉ, là U Minh Chiến hạm cấp tám a!
Tất cả đều là con ngươi trừng lớn, tồn tại Chiến hạm bực này, dĩ nhiên rên rỉ? Khối Ngọc bi ép trên người nó kia rốt cuộc là thứ gì?
Giới Thần Bi đè lên U Minh Chiến hạm rất nhanh chìm vào trong hố, biến mất ở trước mắt mọi người.
Trên Kim Dương Chiến hạm, bạch y nam tử xem mà triệt để ngớ ra, mồ hôi lạnh từ trên trán chảy xuống, kia là Chiến hạm cấp tám, giá trị không thể đánh giá, bên trong còn có hơn ba mươi vị Thuật luyện sư, nếu như tổn thất hết, mình đời này cũng đừng nghĩ về tông môn. Tông chủ không xé nát mình là không thể!
Một tên Vũ hoàng đỉnh cao cường giả trên Chiến hạm cũng cảm thấy hết sức không ổn, lo lắng nói:
- Tuyên Bỉnh đại nhân, nếu như U Minh Chiến hạm này tổn hại, chúng ta không cách nào trở lại báo cáo kết quả a.
Ầm!
Trong hố đen truyền đến tiếng nổ vang, sát theo đó là một trận tiếng mặt đất lay động cùng Chiến hạm vỡ vụn, thỉnh thoảng còn có nhân loại kêu thảm thiết.
Trái tim của Bạch y nam tử Tuyên Bỉnh cũng theo thanh âm kia phá nát, chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, lần này đúng là xong đời rồi!
Tuy rằng hố đen sâu không nhìn thấy, nhưng đã có thể đoán được tình hình bên trong, hai mắt hắn đỏ chót, hầu như là hí lên quát:
- Súc sinh! Súc sinh a! Ta muốn giết sạch các ngươi!
Vốn cho là một chuyện vui, hơn nữa cố ý từ trong tông môn điều khiển U Minh Chiến hạm cùng Kim Dương Chiến hạm đi ra, uy phong lẫm lẫm, ai biết vừa tới Yêu nguyên, liền bị một đám người không hiểu ra sao tổn hại, Thuật luyện sư phỏng chừng cũng chết gần hết rồi. Lần này trừ khi xuất sắc hoàn thành nhiệm vụ, bằng không trở lại đó là một con đường chết.
- Tuyên Bỉnh đại nhân, Ngọc bi này có thể trấn áp U Minh Chiến hạm, vô cùng có khả năng là tồn tại cấp chín. Nếu như có thể đạt được, cũng đủ để trung hoà tội U Minh Chiến hạm tổn hại cùng đông đảo Thuật luyện sư tử vong rồi!
Tên Vũ hoàng đỉnh cao kia nêu ý kiến nói.
- Không sai!
Thần sắc bi thống của Tuyên Bỉnh cứng lại, rất nhanh liền biến mất không còn tăm hơi, thay vào đó là một mặt nanh sắc, hung hăng nói:
- Còn có Cổ chung kia, nhất định cũng là huyền khí cấp chín! Những người này rốt cuộc là ai? Trên người dĩ nhiên mang không chỉ một huyền khí cấp chín!
- Mặc kệ, nếu đã chống lại, liền giết chết toàn bộ!
Trong mắt hắn loé ra sát khí ác liệt, quát lên:
- Hai chiếc Chiến hạm, không ngừng bắn cho ta! Ta muốn nhìn bọn họ có thể ngăn bao lâu! Các ngươi đều xuống cho ta, đem những tạp ngư kia giết chết toàn bộ!
Hắn sát khí lẫm nhiên nói:
- Còn hai tên Vũ Tôn kia…
Hắn cau mày nghĩ một chút, tức giận nói:
- Ta sẽ tận lực kéo dài!
Nguyên bản hai tên nhị tinh Vũ Tôn ở trong mắt hắn chỉ là món khai vị, nhưng bên trong vũ kỹ của đối phương dĩ nhiên có thể ngưng luyện ra thiên địa quy tắc, coi như là hắn cũng không dám đón đỡ.
Nội tâm Tuyên Bỉnh đã bắt đầu hối hận, mình uy phong lẫm lẫm mà đến, nhìn đối phương mạnh nhất bất quá hai tên nhị tinh Vũ Tôn, cho rằng là quả hồng nhũn dễ nắm, hơn nữa mình còn có ba chiếc Chiến hạm cường đại, còn không phải là bắt vào tay.
Kết quả một người không có giết, U Minh Chiến hạm của mình cùng hơn ba mươi tên Thuật luyện sư tất cả đều ngỏm. Hiện tại mình cũng bị hai tên Vũ Tôn áp chế gắt gao, ưu thế duy nhất của phe mình chỉ còn số lượng Vũ hoàng, còn có hai chiếc Kim Dương Chiến hạm cấp bảy.
- Tuyên Bỉnh đại nhân, không tốt, ngươi xem!
Đột nhiên một tên Vũ hoàng cường giả kinh hãi đến biến sắc kêu lên.
Chỉ thấy trong hố đen bắn ra một ánh hào quang, chính là Giới Thần Bi, ở dưới sự khống chế của Lý Vân Tiêu, lần thứ hai hóa thành núi nhỏ, hướng hai chiếc Kim Dương Chiến hạm trấn áp tới.
Tuy rằng Chiến hạm cường đại, thế nhưng Giới Thần Bi nắm giữ Đại địa Tức Nhưỡng, ngược lại thật sự là khắc tinh của những Chiến hạm này. Trực tiếp dùng trọng lượng đè tới, cái Chiến hạm nào chịu nổi? Tuy rằng có thể bay thoát đi, nhưng ở trong chiến đấu, sẽ bị khắc chế gắt gao.
- Tiểu tử, có bản lĩnh liền quyết đấu! Đừng tổn thương Chiến hạm của ta!
Tuyên Bỉnh trơ mắt nhìn Giới Thần Bi này hướng một chiếc Chiến hạm khác nổ xuống, người khống chế ở trong Chiến hạm quay đầu muốn đào tẩu, nhưng tốc độ khởi động quá chậm, vừa phát động liền bị Giới Thần Bi đè ép, trong nháy mắt liền rơi rụng xuống đất.
Ầm!
Kim Dương Chiến hạm to lớn không có chút hồi hộp nào ngã ở trên mặt đất, chấn động lên bùn đất trùng thiên, lần thứ hai nổ ra một cái động to lớn. Bùn đất rất nhanh tan hết, tình huống ánh vào trong mắt mọi người là, toàn bộ Chiến hạm gãy vỡ, triệt để báo hỏng.
Phốc!
Tuyên Bỉnh phun ra một ngụm máu tươi, oán độc nhìn chằm chằm Giới Thần Bi ở trong hầm. Thần bi kia vẫn như cũ một chút việc cũng không có, ánh sáng chuyển động, thật giống như vô cùng vui vẻ, còn khiêu khích hắn.
- Còn một chiếc, lên!
Quyết ấn trong tay Lý Vân Tiêu chuyển động, trong miệng phát sinh tiếng cười gằn, Giới Thần Bi lần thứ hai bay lên, không ngừng biến ảo.
Con ngươi của Tuyên Bỉnh lồi ra, trong miệng mang huyết hét lớn:
- Chạy! Chạy mau! Nhanh rời xa huyền khí này!
Hắn đem kình khí toàn thân hội tụ tới đầu quyền, đánh ra ngoài quát:
- Tứ phương bạo, chết đi cho ta!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.