Nói đùa gì vậy!
Nếu những Thuật Luyện Sư này đi hết, thực lực toàn bộ dong binh đoàn Thái Điểu ít nhất hạ thấp một nửa! Đây đều là hậu cần mạnh nhất a, vô luận là thế lực thế nào, đều phải có một đám Thuật Luyện Sư ở phía sau chèo chống mới có thể xưng bá một phương.
Chu Tường cũng lập tức sợ ngây người, đầu óc trống rỗng. Nếu đám Thuật Luyện Sư này thật sự đi hết, hậu quả kia..., hắn ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ!
- Đại sư, chư vị đại sư, ngàn vạn đừng xúc động, xúc động là ma quỷ ah!
Chu Tường vội bước lên phía trước trấn an đám núi lửa đang bùng cháy kia, nhưng hoàn toàn không làm nên chuyện gì, ánh mắt những Thuật Luyện Sư kia đều nhìn hắn như có đại thù giết cha, hận không thể dùng ánh mắt giết chết hắn.
- Ma quỷ? Các ngươi dám cắt đứt Vân thiếu đại sư giảng bài, các ngươi mới thật sự là ma quỷ, cút cho ta!
Hải Lâm vội vàng quăng ánh mắt cầu cứu về phía Lý Vân Tiêu, nếu những Thuật Luyện Sư này thậ sự rời đi, đừng nói Chu Tường, coi như là hắn đoán chừng cũng sẽ bị lột da.
Lý Vân Tiêu lúc này mới nói:
- Chư vị muốn rời khỏi dong binh đoàn Thái Điểu sao?
Hắn hướng thượng vị ngồi xuống, vắt chân lên, lãnh đạm nói:
- Đúng rồi, đã quên tự giới thiệu rồi, ta là Lý Vân Tiêu, hiện giờ chính thức tiếp nhận chức đội trưởng đại đội thứ tám dong binh đoàn Thái Điểu.
Hắn vừa nói xong, toàn bộ đại sảnh trở nên hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/805707/chuong-564.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.