Chương trước
Chương sau
Trong toàn bộ đại sảnh ngoại từ tiếng "Ầm ầm" của lò đan ra thì không còn bất cứ thanh âm nào khác, yên tĩnh đến kỳ dị.
Sau nửa canh giờ, ngoại trừ Lý Vân Tiêu ra, lại không có bất kỳ người nào còn đứng nữa cả.
Hào quang bảo thạch trên lò đan lập loè luân chuyển, rất nhanh dần trở nên yên lặng.
Lý Vân Tiêu toàn thân đều là mồ hôi, hô hấp cũng trở nên gấp gáp. Thật lâu không được luyện chế thoải mái như vậy rồi, hồn lực ngũ giai vừa đúng lúc hao phí không còn. Hắn tiến mở nắp lò ra, một cổ đan hương chi khí tràn ngập ra, toàn bộ đại sảnh đều ngập tràn hương khí.
"Ti! "
Phương Thụy dốc sức liều mạng hít vào một hơi, kích động đến mức lệ nóng doanh tròng, nói:
- Tuyệt Địa Đan, đan hương Tuyệt Địa Đan trên nhất phẩm ah!
- Thuật Thần, Thuật Thần đại nhân ah!
Một gã Thuật Luyện Sư khóc hô
- Thỉnh truyền thụ ta Thuật Đạo mạnh nhất, Thuật Thần đại nhân!
- Thuật Thần đại nhân!
Lập tức tất cả Thuật Luyện Sư toàn bộ đều hô khóc lên.
Loại Thuật Đạo cảnh giới cao nhất này được thể hiện hoàn mỹ trên người một thiếu niên mười lăm tuổi, ngoại trừ Thuật Thần hàng lâm thì đâu còn cách giải thích nào khác nữa.
Lý Vân Tiêu vẻ mặt hắc tuyến, nói:
- Ta không phải Thuật Thần gì cả, toàn bộ đều đứng lên nói đi, các ngươi nguyên một đám đều hơn trăm tuổi, toàn bộ quỳ với ta thật không ra làm sao cả.
Loại tràng cảnh tiếp nhận vạn người triều bái này hắn cũng không phải là chưa trải qua, nếu đổi thành người khác thì đã sớm bối rối không biết làm sao rồi. Nhưng Lý Vân Tiêu lại cực kỳ lạnh nhạt, Tuyệt Địa Đan vừa luyện chế thành công kia cũng không thèm nhìn đến, trực tiếp đi đến chỗ trung ương.
- Thuật Thần đại nhân, thỉnh truyền thụ chúng ta Thuật Đạo vô thượng!
Mọi người vẫn đang không ngừng khóc hô, giống như sợ thiếu niên sở hữu Thuật Đao vô thượng kia sẽ tùy thời biến mất vậy.
Lý Vân Tiêu thản nhiên nói:
- Cái gì Thuật Đạo vô thượng, ta cũng mới chỉ sờ đến được một ít da lông thôi. Các ngươi bình thường có vấn đề gì ta có thể hỗ trợ một chút. Đúng rồi, không nên gọi ta là Thuật Thần, xấu hổ không dám nhận, gọi ta là Vân thiếu là được rồi.
- Thuật..., Vân thiếu đại sư, ta muốn hỏi, vừa rồi ngài luyện chế chúng ta đều thấy được. Cơ hồ mỗi một phần hồn lực và khí lực đều không có chút lãng phí, phải làm sao mới có thể luyện chế được hoàn mỹ như thế?
Một gã Thuật Luyện Sư cố lấy dũng khí, hỏi ra nghi hoặc từ tận đáy lòng mình. Lần này tất cả mọi người đều cực kỳ khẩn trưởng, vểnh tai lắng nghe, đây chính là nghi hoặc lớn nhất trong lòng bọn họ.
Lý Vân Tiêu đi đến phía trên nhất trong đại sảnh, kéo lấy ghế ngồi xống, gác chân lên nói:
- Các ngươi cũng đều ngồi đi, đừng có đứng nguyên một đám như vậy.
Mọi người không dám không theo, vội vàng nhao nhao tìm đến bồ đoàn, giống như đám học sinh ngay ngắn ngồi vây quanh phía dưới Vân Tiêu, tập trung tinh thần chú ý lắng nghe.
- Bất luận loại luyện chế nào, đều có hồn lực tự dưng hao tổn, mặc dù là ta cũng không ngoại lệ. Nhưng loại hao tổn này lại có thể khống chế...
Thời gian trôi qua từng chút một.
Chu Tường chờ đợi bên ngoài bảo hồ lô bắt đầu không còn đắc ý như trước nữa, thỉnh thoảng nhíu mày, tựa hồ đang suy tư điều gì đó.
Đợi thêm chút nưa, hắn rốt cục bất an, không nhịn được đi qua đi lại, nhìn sang bên trong bảo hồ lô, tựa hồ sợ Lý Vân Tiêu đang nấp ở nơi nào đó.
Rốt cục, nửa canh giờ qua đi, vẫn không thấy bóng dáng Lý Vân Tiêu đi ra.
- Làm sao có thể?!
Chu Tường nhảy dựng lên, cả giận nói:
- Hắn nhất định là chơi xấu, trốn ở ở một nơi bên trong không đi vào!
Đinh Linh nhi lạnh giọng nói:
- Nếu là nam nhân thì mau tranh thủ thực hiện lời hứa của mình đi, tự tát mười cái, bò quanh đây ba vòng!
Chu Tường sắc mặt đỏ bừng, tranh luận nói:
- Ta phải xác định hắn có chơi xấu không đã.
Hải Lâm nói:
- Vào xem chẳng phải sẽ biết sao.
Hắn dẫn đầu đi ở phía trước, mọi người nhao nhao đi vào theo.
Bên trong là một không gian rất rộng rãi, Lạc Vân Thường bước vào trong đó, liền cảm thấy trong cơ thể nổi lên một hồi xao động, chân khí càng tự động vận chuyển trong kinh mạch bách hải khiến nàng cảm thấy cực kỳ sợ hãi. Hỏa Long chi địa này lại có ảnh hưởng lớn đến Cửu Dương Thần Thể của nàng như thế.
Mà bảo hồ lô này lại nằm ngay vị trí Long nhãn của Hỏa Long địa mạch, dương khí trùng thiên.
Một màn trước mắt khiến mọi người cực kỳ ngạc nhiên, đặc biệt là Chu Tường càng há to miệng ba, tròng mắt thiếu chút nữa đã rơi trên mặt đất.
Chỉ thấy trong không gian rộng lớn, một đám Thuật Luyện Sư mỗi người đều nhu thuận ngồi ngay ngắn trên bồ đoan, tập trung tinh thần nghe Lý Vân Tiêu nói chuyện.
Bốn phía các loại tài liệu khí cụ vung vãi lung tung, trong toàn bộ đại sảnh ngoại trừ thanh âm của Lý Vân Tiêu ra không hề có thanh âm nào khác nữa.
- Cái này...
Chu Tường hoàn toàn hóa đá rồi.
Đây là những Thuật Luyện Sư tính tình thô bạo, thái độ cực kém, cực kỳ khó hầu hạ kia sao? Sao nguyên một đám lại giống như học sinh vậy.
Lý Vân Tiêu liếc thấy bọn hắn tiến đến, mỉm cười đứng lên nói:
- Chỉ giảng đến đây thôi, mọi người tranh thủ tiêu hóa lời ta nói đi. Hải Lâm thiếu gia và Chu Tường đội trưởng đã đến rồi.
"'Rầm Ào Ào'! "
Tất cả Thuật Luyện Sư đều đứng lên, xoay người nhìn hằm hằm vào mấy người Chu Tường, trong mắt mỗi người đều phóng hỏa, tức đến sùi bọt mép.
Mấy người Chu Tường lập tứcu cảm nhận được lửa giận trùng thiên phô thiên cái địa mà đến, cơ hồ không khí chung quanh đều như muốn bốc cháy lên vậy.
Một lão già tóc bạc vọt lên, đúng là Phương Thụy, hắn run rẩy ngón tay, chỉ vào mấy người quát:
- Ngươi, đám các ngươi lại dám quấy rầy Vân thiếu đại sư thụ đạo, toàn bộ đáng chết ah!
- Dong binh đoàn Thái Điểu các ngươi đối đãi với Thuật Luyện Sư như thế sao?
- Cổ chai làm khó ta hơn mười năm bỗng nhiên mở ra, ngươi, các ngươi lại dám phá hư chuyện thần thánh như thế!
- Quá đáng giận rồi! Ta phảng phất thấy được đại môn Thuật Đạo đang mở ra với ta, đều là các ngươi ah!
Một gã Thuật Luyện Sư tức đến sùi bọt mép, nói:
- Dong binh đoàn Thái Điểu đối với Thuật Luyện Sư chúng ta quả nhiên tôn trọng, hợp động lão phu ký với các ngươi vừa vặn đến kỳ rồi, ta không lưu lại nữa.
- Đúng! Hợp đồng của tat cũng sắp đến kỳ, cũng thoát ly dong binh đoàn Thái Điểu, cả ngày luyện đan luyện khí cho các ngươi, nhưng các ngươi lại cắt đứt ta nghe giảng!
- Đúng vậy, đi! Hợp đồng đến kỳ cùng nhau đi theo Vân thiếu đại sư đi! Địa phương quỷ quái này, chúng ta đã sớm không muốn ở rồi! Vân thiếu đại sư đi đâu chúng ta sẽ theo nấy.
- Ta cũng vậy!
- Ta cũng vậy!
Trong lúc nhất thời, tất cả Thuật Luyện Sư đều phẫn nộ dị thường, nhao nhao tỏ rõ lập trường, yêu cầu thoát ly dong binh đoàn Thái Điểu, đi theo Lý Vân Tiêu.
Phản ứng kịch liệt như thế khiến bọn người Hải Lâm toàn bộ đều thất kinh, sợ tới mức toàn thân mồ hôi lạnh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.