Nếu như là trước kia, loại đột phá nhỏ này căn bản không sao cả, sẽ không tác động tâm thần của hắn. Nhưng hiện tại hắn khát vọng khôi phục thực lực lớn nhất kiếp trước, một bước tiến nhỏ cũng làm hắn mừng rỡ.
Lý Vân Tiêu nhìn Chu Lôi nói:
- Tả thống lĩnh, chúng ta còn tiếp tục chạy đi a, thừa lúc còn sớm đi tới Khinh Ca Lâm Địa. Đêm tối với đối phương mà nói chính là chướng ngại đi đường.
Chu Lôi cau mày nói:
- Phía trước chính là rừng cây, nếu như đêm tối đi trong rừng cây, song trọng yểm hộ, bên trọng khẳng định có bẫy rập. Nơi này đã bị bọn chúng phục kích một lần, hẳn là an toàn!
Hải Lâm cũng nói:
- Tả thống lĩnh nói có đạo lý, mọi người nên nghỉ ngơi cho tốt đi, sáng mai sẽ lên đường.
Hắn đau lòng thủ hạ, sợ gặp phải nguy hiểm.
Lý Vân Tiêu khẽ gật đầu, sau đó ngồi xuống tu luyện.
Cố Nguyệt Sinh ở xa xa dường như bình tĩnh trở lại, triệu hoán thất giai yêu thú hao phí hồn lực quá lớn, tăng thêm khí huyết công tâm, giờ phút này vô cùng suy yếu.
Hắn lấy ra một viên thuốc nuốt vào trong miệng, rất nhanh sắc mặt đỏ ửng, dường như trở nên vô cùng có tinh thần.
- Ngươi phán đoán bọn chúng vô cùng tinh chuẩn, quả nhiên không có tiến vào rừng cây!
Cố Nguyệt Sinh dường như khen ngợi Tư Đồ Hoành, sau đó trên mặt hiện ra vẻ dữ tợn, nói:
- May mắn ta ở chỗ này còn có mai phục. Lúc trước còn tưởng rằng có Phệ Linh Thử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/805688/chuong-545.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.