Cố Nguyệt Sinh cũng nhướng mày, lập tức cười nhạo nói:
- Hừ, thất giai huyền khí thì như thế nào? Có thể chống được yêu thú Vũ Hoàng hay sao?
Hắn vừa nói xong đã nhìn thấy yêu thú nhảy vào trong Thiên Linh Hoàn, cả thân ảnh hoàn toàn biến mất không thấy gì nữa. Cùng yêu thú biến mất còn có yêu khí và uy áp ngập trời kia, sau mấy hô hấp đã không còn gì nữa.
Sau đó nhìn thấy Thiên Linh Hoàn biến thành nhỏ như nắm tay, bay vào trong thương đội.
Cả bầu trời vô cùng rõ ràng, tinh không sáng lạn, vô cùng im ắng, giống như chưa từng xảy ra bất cứ chuyện gì cả.
Cố Nguyệt Sinh: "..."
Tư Đồ Hoành:
-..., Cố tiên sinh, yêu thú kia đâu?
Cố Nguyệt Sinh:
- Không, không biết, có lẽ nó sẽ ra ngoài...
Tư Đồ Hoành: "..."
Người trong thương hội trợn mắt há hốc mồm, nhìn thấy bầu trời im ắng thì nín thở chờ đợi.
Hải Lâm phục hồi tinh thần đầu tiên, ngượng ngùng nói:
- Vân, Vân thiếu, yêu thú kia đâu?
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Huyền khí này của ta gọi là Thiên Linh Hoàn, có thể trực tiếp mở hư không. Vừa rồi yêu thú ngốc nghếch kia xông vào, hiện tại đã ẩn nấp trong hư không, trừ phi nó có thực lực đánh vỡ hư không, nếu không thì cả đời sẽ ở bên trong.
Chu Lôi cũng phục hồi tinh thần lại, há hốc mồm, nói:
- Một yêu thú thất giai Vũ Hoàng cứ như vậy đã xong?
Lý Vân Tiêu lườm hắn một cái nói:
- Nếu ngươi ngại chưa đã ghiền, ta có thể mở hư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/805687/chuong-544.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.