Kim quang sáng ngời, hào quang lòe loẹt lóa mắt, hai tay của hắn không đình trệ chút nào cả, các loại thủ ấn bay ra, cả đại trận co rút lại, nó đang áp xuống, có xu thế phục ma.
Lưu Vĩnh Hằng lúc này mới phát giác được cái gì đó, hào quang màu xanh da trời hiện ra, ma khí ở tay phải cổ động, hai chân chùn xuống, thân thể lại lao tới chộp vào Lý Vân Tiêu.
Dường như trong lúc không ngừng đánh nhau, thân thủ và tư duy của hắn không ngừng khôi phục.
XÍU...UU!!
Bóng người La Thanh Vân đột nhiên ngăn ở trước người Lý Vân Tiêu, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lưu Vĩnh Hằng, hư ảnh chân long lưu động bốn phía, hai tay kết ấn đánh xuống.
- Cút xuống cho ta!
- Chân Long Pháp Thân, Long Ngự Tứ Cực!
Một tiếng long ngâm từ viễn cổ truyền tới, không ngừng vang vọng trong đại điện.
Ánh mắt Lưu Vĩnh Hằng đầy ngạc nhiên, vội vàng đình trệ thân hình trên không trung, tay phải đánh ra một quyền.
Ma khí màu đen tạo thành gió lốc, đột nhiên trước mắt đen kịt, hắc khí va chạm với long khí.
Oanh!
Hai lực lượng khuyếch tán ra, thậm chí có cảm giác thế lực ngang nhau, cả hai cắn nuốt nhau sau đó tna thành mây khói.
La Thanh Vân chỉ cảm thấy như bị núi cao va chạm, trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi, thân thể bay ra ngoài. Thân thể cường đại như hắn thi triển một kích chí cường này lại trọng thương thổ huyết.
Thân thể Lưu Vĩnh Hằng bị oanh mất một nửa, lồng ngực hoàn toàn thiếu một bên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/805647/chuong-504.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.