Lý Vân Tiêu cười nói:
- Việc buôn bán nha, ăn chút thiệt thòi sợ cái gì. Thuật luyện sư công hội giá trị không chỉ có chút tiền này, trước tiên làm tốt quan hệ với bọn họ đi đã.
Hắn cười sáng lạn, hàm răng trắng noãn hiện ra ngoài.
Đoạn Việt lúc này rùng mình, sinh ra cảm giác lạnh cả người, thầm nghĩ thuật luyện sư công hội sắp không may.
Lý Vân Tiêu thu liễm vui vẻ, ánh mắt trông về phía xa, nghiêm mặt nói:
- Ta sẽ đi hỏa chi vực giới ngay bây giờ, thân thể của ta tàng Phượng Hoàng Chân Hỏa, có lẽ thế giới này dễ mở ra nhất.
Thân ảnh hai người biến mất ở Phương Thốn sơn, sau một khắc đã đi tới một khu vực hoang vu, cách Phương Thốn sơn mấy ngàn dặm.
Nhìn qua nơi này là địa vực hoang vu sỏi đá, không có nửa điểm sinh cơ. Trong khu vực to lớn khôn cùng này phiêu đãng linh khí như có như không, cũng là hấp thu từ Vô Thượng Cung, cơ hồ không cần tính.
- Nơi này chính là hỏa chi vực giới?
Đoạn Việt cau mày nói, hắn không cảm thụ có gì khác biệt, trừ những linh khí ti tí phiêu đãng ra, nơi này hoàn toàn mờ mịt.
Lý Vân Tiêu nhắm hai mắt lại, một tay vung lên, niết ấn ở trước ngực, hắn đọc lẩm bẩm. Lập tức một khoa đẩu văn màu vàng hiện ra, chính là Đại Giới Thần Quyết, thân thể của hắn xuất hiện kim quang lập lòe, dị tượng vậynày hoàn toàn giống như đúc lúc thi triển Đại Diễn Thần Quyết.
Một văn tự khó hiểu từ trong miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/805559/chuong-416.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.