Bách Lý Công Cẩn và những người còn lại há hốc mồm, công khai ghi giá bán vũ kỹ không phải không có, nhưng đây cũng không phải là việc thuật luyện sư cao quý nên làm.
Nhưng mọi người nhanh chóng kích động không thôi, chỉ cần có giá, bọn họ có thể học được vô thượng thuật đạo kia.
Ngay cả Tân Bì cũng ầm ầm động tâm, Huyễn Ba Thiên Kinh Quyết giá trị mười ức hắn không mua nổi, nhưng mà ba đại ấn quyết lúc trước hắn đã nhìn thấy tận mắt, uy lực vô cùng, giá trị của chúng không đắt.
- Nguyên thạch, nguyên thạch!
Bách Lý Công Cẩn không còn giữ phong độ, hét lớn một tiếng nói:
- Mang tất cả sản phẩm thuật luyện của công hội bán ra đi! Ta muốn trong thời gian ngắn nhất kiếm đủ hai ngàn năm trăm vạn thượng phẩm nguyên thạch! Còn chưa đủ thì dán bố cáo ra ngoài, thuật luyện sư công hội dừng đối ngoại trong thời gian ngắn, tất cả thuật luyện sư đều nhận nhiệm vụ cho ta.
Thân ảnh Nguyên Hạo bốn người lập tức biến mất trong phòng, bọn họ dường như cũng lo lắng như Bách Lý Công Cẩn.
Vô thượng thuật đạo, một con đường lớn trải ra trước mắt bọn họ, chỉ cần dùng bọn họ dùng nguyên thạch đổi lấy là được, ai có thể không kích động.
Tân Bì kích động không thôi, nhanh chóng cáo từ rời đi.
Trở lại Vô Thượng Cung, Lý Vân Tiêu quan sát sông núi dưới đất, linh khí quấn quanh lượn lờ, tùy ý không thôi.
- Xem ra linh khí trong sơn mạch Vô Thượng Cung cũng không đủ dùng, ta phải đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/805558/chuong-415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.