Đoạn Việt khiếp sợ không thôi, Lý Vân Tiêu hồn lực tuyệt đối đạt tới trình độ tứ giai. Người nọ đoạt xá như vậy ít nhất cũng là ngũ giai hoặc là hơn nữa trên hồn lực. Hắn nuốt một ngụm nước miếng, gian nan nói:
– Người nọ chẳng lẽ là Thuật Luyện Sư?
Lý Vân Tiêu gật đầu nói:
– Vô cùng có khả năng, bình thường chỉ có Thuật Luyện Sư mới có thể tu luyện loại công pháp đoạt xá này. Bởi vì chỉ có bọn hắn hồn lực đủ cường đại, có thể ly khai thân thể mà một mình tồn tại.
Hắn lập tức nhớ tới chính mình, cũng là vẫn lạc ở Thiên Đãng sơn mạch sau đó dĩ nhiên chuyển thế trọng sinh đến Thiên Đãng sơn mạch. Bất quá lúc đó hẳn là nhờ sự giúp đỡ của Đại Diễn Thần Quyết.
Thiên Vũ Giới quảng đại như thế, khó bảo toàn không có công pháp so với Đại Diễn Thần Quyết càng thêm thần kỳ hơn tồn tại. Người nọ cho Lý Vân Tiêu cảm giác dị thường uy hiếp, may mắn người nọ khinh thường đối phó hai người mình, trừ phi là có thực lực giống bản thân kiếp trước, nếu không sợ là không thể quay về.
Lý Vân Tiêu thở dài:
– Người nọ hẳn là một mực dùng phương thức linh hồn thể tồn tại ở trong những phấn sắc tinh trần này, thẳng đến tiến vào trong cơ thể con người, do đó tiến hành đoạt xá. Thế giới to lớn, quả nhiên là không thiếu cái lạ, chúng ta ếch ngồi đáy giếng.
Đoạn Việt càng nghe càng khiếp sợ:
– Cái kia…những tinh trần còn lại kia có thể còn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/805485/chuong-342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.